chéng zhōu nán zhòng tuī guān bìng chéng téng jì dù xián liáng
呈周南仲推官并呈滕计度贤良 🔈
老身泛吴淞,但觉灵岩高。
东风吹桃花,水流亦滔滔。
岂不可扬舲,岂不可受篙。
闲情未舒适,世虑非煎熬。
奇哉又虎丘,眄焉首重搔。
所愧尘埃人,周游鲜此遭。
景胜当领会,识浅泛鬰陶。
只有歌永言,聊以相作劳。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
- 收藏
- 做笔记
译文:
老夫乘船在吴淞江上漫游,只觉得灵岩峰峦高耸。
东风吹拂桃花,江水也滔滔流动。
难道不能扬起船帆,难道不能拿起篙来。
闲情未能舒展,世事纷扰不成烦恼。
真是奇妙又有虎丘山,目光朝着那里心情倍感痒痒。
如何不感到惭愧尘埃凡人,四方游历罕有此遭遇。
风景胜地当能体会,见识浅薄在吴陶江上荡漾。
唯有歌咏不绝言,只能用歌声来相互慰藉。
(全诗写船游吴淞江,感叹风景秀丽,但心情仍不尽舒畅,思虑烦杂。虽有虎丘之胜,但对自身浅薄之学识深感愧疚。以歌谣作为宣泄,抒发心情。)
韩淲的诗:
相关诗词:
访滕贤良邂逅周察推同饮池上 (fǎng téng xián liáng xiè hòu zhōu chá tuī tóng yǐn chí shàng)
春风杂花池,宾主两相视。
落日忽已晴,洗盏可无醉。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
观南塘四首呈沈守 其四 (guān nán táng sì shǒu chéng shěn shǒu qí sì)
别乘潘郎伯仲间,朅来公适去弹冠。
更将未尽公碑意,收入新诗为并看。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
和贾平章咸淳庚午冬大雪遗安抚潜侍郎诗 (hé jiǎ píng zhāng xián chún gēng wǔ dōng dà xuě yí ān fǔ qián shì láng shī)
一陶催发万园林,平施工夫天地心。
计出陈奇歼巨寇,盟推滕六长诸任。
三登气象先呈腊,一统封疆後视今。
多谢玉龙擎重力,太平蓑笠好溪阴。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
绝句留别善之仲实并呈松涧云仲无逸四首 其四 (jué jù liú bié shàn zhī zhòng shí bìng chéng sōng jiàn yún zhòng wú yì sì shǒu qí sì)
老桧荣枯不计春,好花开落止经旬。
莫将文翰夸余子,共拟勳名及古人。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
呈梦锡 其一 (chéng mèng xī qí yī)
妻孥能相期,每出必遽还。
如其归稍晚,必谒郑推官。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
次前韵呈公佐仲贤 (cì qián yùn chéng gōng zuǒ zhòng xián)
世态休论黠与痴,宾鸿社燕各随时。
稍令有地堪容膝,可复从人再炙眉。
不愤寒梅呈素面,自怜老桧剥苍皮。
年来怀抱已如此,归对交游有愧辞。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
再病书怀呈仲良四首 其四 (zài bìng shū huái chéng zhòng liáng sì shǒu qí sì)
方外诗豪张仲良,义风今日更谁双。
绝怜病客无半眼,粥饭随宜到小窗。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
送郑节卿赴新喻丞并呈李谏议 (sòng zhèng jié qīng fù xīn yù chéng bìng chéng lǐ jiàn yì)
南漳抚字溢三年,当路文章喜荐贤。
鹤发有亲须禄养,鹗书无地足常员。
为丞盍过滕王阁,诣府欣依刺史天。
谏议恩深曾一顾,烦君为我道拳拳。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
滕王阁 (téng wáng gé)
滕王歌舞旧城楼,一度登临一度愁。
惟有西山南浦景,教人千古说洪州。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。
绝句留别善之仲实并呈松涧云仲无逸四首 其二 (jué jù liú bié shàn zhī zhòng shí bìng chéng sōng jiàn yún zhòng wú yì sì shǒu qí èr)
手拈花草弄春愁,儿女安知稼穑秋。
山北山南游未遍,归欤且复事西畴。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平○平平,仄平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,仄○平○平。
平平仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平平,平平○仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄平,平仄○仄○。