ān zhōng mǔ dān
庵中牡丹 🔈
谁将根底种灵丹,开处凡花比亦难。
胜赏莫嫌僧院僻,久长留到子孙看。
有时垂泪伤多雨,未肯扶头怯晓寒。
自笑色空俱照了,也来随例并阑干。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
灵丹是谁种下的根基,将普通的花开得如此美丽,也不容易。不要嫌弃僻静的寺院,因为它会成为子孙们欣赏胜景的地方。有时候看到多雨的天气会垂泪,但也不愿扶头怯怕清晨的寒冷。自嘲自己的容貌和心境都空空如也,却依然随意地参与宴饮和宴会。
总结:
诗人通过描绘花开灵丹、僧院僻静、泪雨寒冷以及自嘲之意,表达了人生的离合悲欢和淡泊宠辱的心境。
释元肇的诗:
相关诗词:
同杜叔高祝彦集观天保庵瀑布主人留饮两日且约牡丹之饮 其一 (tóng dù shū gāo zhù yàn jí guān tiān bǎo ān pù bù zhǔ rén liú yǐn liǎng rì qiě yuē mǔ dān zhī yǐn qí yī)
竹杖芒鞋看瀑回,暮年筋力倦崔嵬。
桃花落尽无春思,直待牡丹开後来。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
同杜叔高祝彦集观天保庵瀑布主人留饮两日且约牡丹之饮 其二 (tóng dù shū gāo zhù yàn jí guān tiān bǎo ān pù bù zhǔ rén liú yǐn liǎng rì qiě yuē mǔ dān zhī yǐn qí èr)
只要寻花子细看,不妨草草有杯盘。
莫因红紫倾城色,却去摧残黑牡丹。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
牡丹 (mǔ dān)
何人不爱牡丹花,占断城中好物华。
疑是洛川神女作,千娇万态破朝霞。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
白牡丹 (bái mǔ dān)
长安豪贵惜春残,争赏先开紫牡丹。
别有玉杯承露冷,无人起就月中看。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
白牡丹 (bái mǔ dān)
长安年少惜春残,争认慈恩紫牡丹。
别有玉盘乘露冷,无人起就月中看。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
书璿公房牡丹 (shū xuán gōng fáng mǔ dān)
寺中闻说牡丹花,多少人争耳傍夸。
潦倒参军来看晚,数枝已谢病僧家。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
裴给事宅白牡丹 (péi gěi shì zhái bái mǔ dān)
长安豪贵惜春残,争翫街西紫牡丹。
别有玉盘承露冷,无人起就月中看。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
牡丹中白牡丹 (mǔ dān zhōng bái mǔ dān)
春风吹我入仙家,香胜烧兰红胜霞。
别有玉盘盛露冷,天教晚发赛诸花。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
牡丹 (mǔ dān)
得地牡丹盛,晓添龙麝香。
主人犹自惜,锦幕护春霜。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
赵知监惠牡丹二首 其一 (zhào zhī jiān huì mǔ dān èr shǒu qí yī)
太守分花春满盘,谓从郴岭翦来看。
恩宽罪大方流涕,渠敢伸眉向牡丹。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。