老鄭東都一鉅儒,未知柟樹與梅殊。
平生博識猶如此,何况兒曹不讀書。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
老郑东都是一位杰出的儒者,却不知道柟树和梅花有何不同。他一生广泛涉猎各种知识,还有什么能比得上这样的博学?更何况他的儿子们连读书都不愿意去做呢。
总结:
诗人赞扬了一位名叫郑东都的长者,认为他是一位博学的大儒,但对于柟树和梅花的区别却不了解。诗人借此表达了对郑东都广博知识的钦佩,同时也借题发挥,批评了那些连儿子都不肯读书的人。
李龙高的诗:
相关诗词:
杂咏一百首 郑司农 (zá yǒng yī bǎi shǒu zhèng sī nóng)
新笺传後学,古训发先儒。
不拟狂年少,灯前骂老奴。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 美酒饮教微醉後 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu měi jiǔ yǐn jiào wēi zuì hòu)
笺云:瓮头喷液处,盏面起花时。
有客来相访,通名曰伏羲。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 谁让万金无孑遗 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu shuí ràng wàn jīn wú jié yí)
笺云:白日偏催处,黄金欲尽时。
侈心都用了,始得一开眉。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 自知一赏有分付 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu zì zhī yī shǎng yǒu fēn fù)
笺云:羣卉争妍处,奇花独异时。
东君深意思,亦恐要人知。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
酬汾守郑大夫 (chóu fén shǒu zhèng dài fū)
郑公赋政鬓如丝,符竹新分晋水湄。
招客远郊常置驿,论文古训旧笺诗。
汉庭行曳尚书履,泾谷曾刊隠士碑。
今日湖亭共游泛,追怀子美昔同时。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 这般意思难名状 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu zhè bān yì sī nán míng zhuàng)
笺云:阴阳初感处,天地未分时。
言语既难到,丹青何处施。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 只恐人间都未知 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu zhī kǒng rén jiān dōu wèi zhī)
笺云:酒到醺酣处,花当烂漫时。
醺酣归酩酊,烂漫入离披。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 好花看到半开时 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu hǎo huā kàn dào bàn kāi shí)
笺云:风轻如笑处,露重似啼时。
只向笑啼处,浓香惹满衣。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 年老逢春春莫疑 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu nián lǎo féng chūn chūn mò yí)
笺云:物理窥开後,人情照破时。
且无形可见,只有意能知。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
笺年老逢春八首 老年才会惜芳菲 (jiān nián lǎo féng chūn bā shǒu lǎo nián cái huì xī fāng fēi)
笺云:一岁正荣处,三春特盛时。
是花堪爱惜,况见好花枝。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。