zé qīng shì lán tíng kǎo zuò xiāo yì qǔ lán tíng cí
泽卿示兰亭考作萧翼取兰亭辞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄畴若 (huáng chóu ruò)

长廊睥睨来者谁,出门解后渠得知。
不言使者求遗书,只言浴茧当及时。
从容与语益款洽,论到翰墨尤瑰奇。
山僧技痒不自禁,稍出修禊兰亭词。
启函展玩未及竟,袖有黄纸天庭追。
口呿气褫僵欲死,一骑趣向咸阳驰。
虬须天子喜折屐,诏许两禁同观之。
龙腾凤集在御榻,平生触眼何曾窥。
自从茧纸归昭陵,宝气夜夜光陆离。
千年议论经几手,极力追仿分毫厘。
博闻强志子桑子,上下纂辑无或遗。
清臞不满六尺长,中有文字无津涯。
归君此编忽自笑,山东学究真黠儿,而今御史还书痴。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

cháng láng pì nì lái zhě shuí , chū mén jiě hòu qú dé zhī 。
bù yán shǐ zhě qiú yí shū , zhī yán yù jiǎn dāng jí shí 。
cóng róng yǔ yǔ yì kuǎn qià , lùn dào hàn mò yóu guī qí 。
shān sēng jì yǎng bù zì jīn , shāo chū xiū xì lán tíng cí 。
qǐ hán zhǎn wán wèi jí jìng , xiù yǒu huáng zhǐ tiān tíng zhuī 。
kǒu qū qì chǐ jiāng yù sǐ , yī qí qù xiàng xián yáng chí 。
qiú xū tiān zǐ xǐ zhé jī , zhào xǔ liǎng jìn tóng guān zhī 。
lóng téng fèng jí zài yù tà , píng shēng chù yǎn hé zēng kuī 。
zì cóng jiǎn zhǐ guī zhāo líng , bǎo qì yè yè guāng lù lí 。
qiān nián yì lùn jīng jǐ shǒu , jí lì zhuī fǎng fēn háo lí 。
bó wén qiáng zhì zǐ sāng zǐ , shàng xià zuǎn jí wú huò yí 。
qīng qú bù mǎn liù chǐ cháng , zhōng yǒu wén zì wú jīn yá 。
guī jūn cǐ biān hū zì xiào , shān dōng xué jiū zhēn xiá ér , ér jīn yù shǐ huán shū chī 。

动物

澤卿示蘭亭考作蕭翼取蘭亭辭

—— 黄疇若

長廊睥睨來者誰,出門解后渠得知。
不言使者求遺書,只言浴繭當及時。
從容與語益款洽,論到翰墨尤瑰奇。
山僧技癢不自禁,稍出脩禊蘭亭詞。
啟函展玩未及竟,袖有黄紙天庭追。
口呿氣褫僵欲死,一騎趣向咸陽馳。
虬鬚天子喜折屐,詔許兩禁同觀之。
龍騰鳳集在御榻,平生觸眼何曾窺。
自從繭紙歸昭陵,寶氣夜夜光陸離。
千年議論經幾手,極力追倣分毫釐。
博聞强誌子桑子,上下纂輯無或遺。
清臞不滿六尺長,中有文字無津涯。
歸君此編忽自笑,山東學究真黠兒,而今御史還書癡。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

cháng láng pì nì lái zhě shuí , chū mén jiě hòu qú dé zhī 。
bù yán shǐ zhě qiú yí shū , zhī yán yù jiǎn dāng jí shí 。
cóng róng yǔ yǔ yì kuǎn qià , lùn dào hàn mò yóu guī qí 。
shān sēng jì yǎng bù zì jīn , shāo chū xiū xì lán tíng cí 。
qǐ hán zhǎn wán wèi jí jìng , xiù yǒu huáng zhǐ tiān tíng zhuī 。
kǒu qū qì chǐ jiāng yù sǐ , yī qí qù xiàng xián yáng chí 。
qiú xū tiān zǐ xǐ zhé jī , zhào xǔ liǎng jìn tóng guān zhī 。
lóng téng fèng jí zài yù tà , píng shēng chù yǎn hé zēng kuī 。
zì cóng jiǎn zhǐ guī zhāo líng , bǎo qì yè yè guāng lù lí 。
qiān nián yì lùn jīng jǐ shǒu , jí lì zhuī fǎng fēn háo lí 。
bó wén qiáng zhì zǐ sāng zǐ , shàng xià zuǎn jí wú huò yí 。
qīng qú bù mǎn liù chǐ cháng , zhōng yǒu wén zì wú jīn yá 。
guī jūn cǐ biān hū zì xiào , shān dōng xué jiū zhēn xiá ér , ér jīn yù shǐ huán shū chī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

来者仰视长廊,不知是谁。出门解释后,知道是修禊兰亭的山僧。山僧不言使者求遗书,只说浸泡茧的事必须及时完成。从容谈话,增进了友好。讨论翰墨,特别珍奇。山僧手痒难禁,稍作修禊后写了兰亭词。展开信函观赏未完成,却在袖中有黄纸,是上天庭追回的。山僧口中嘀咕,气愤得像僵尸,立即骑马向咸阳疾驰。虬须的皇帝高兴地折屐,下诏允许两个禁卫一同观赏。龙和凤在御榻上飞舞,这平生从未见过。自从茧纸归还昭陵,宝气每夜在空中闪耀。千年来人们就对此议论纷纷,历经几代人的努力仿写,追求精准到每一毫厘。博学多才的子桑子,不满六尺身高,却融汇千年文字的智慧,无尽辽阔。编写这本书的我不禁自嘲,仿佛成了山东学究中的一个精明人。如今我却担任御史,回复信函表现得有些愚蠢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄畴若介绍:🔈

黄畴若(一一五四~一二二二),字伯庸,丰城(今属江西)人。孝宗淳熙五年(一一七八)进士。授祁阳主簿,调柳州教授、知庐陵县。宁宗开禧二年(一二○六)除秘书丞(《南宋馆阁续录》卷七),累迁殿中侍御史兼侍讲(《宋会要辑稿》职官六之七二)。嘉定元年(一二○八)出知成都府。七年,权兵部尚书兼太子左庶子(同上书职官七之四五)。十年,提举南京鸿庆宫。十三年致仕。十五年卒,年六十九。事见《後村大全集》卷一四二《焕章阁尚书黄公神道碑》。 查看更多>>

黄畴若的诗:

相关诗词:

还桑泽卿兰亭考二首 其一 (huán sāng zé qīng lán tíng kǎo èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 叶时

书法光芒晋永和,後来摹写不胜多。
考论又得桑夫子,兰渚风流转不磨。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

示僧 (shì sēng)

朝代:宋    作者: 释居简

近时直指似兰亭,枣木梅花总不真。
哮本不逃萧翼眼,诸方亦有姓萧人。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

宿云门东客院 (sù yún mén dōng kè yuàn)

朝代:唐    作者: 萧翼

路入山西又向(《兰亭考》作「路更」)西,雨和春雪旋成泥。
风吹叠巘云头散,月照平湖雁影低。
拄杖负书寻远寺,倩童牵鹿渡深溪。
今朝独宿岩东院,唯听猿吟与鸟啼。
(见《会稽掇英总集》卷六、桑世昌《兰亭考》卷十。
)(〖1〗《兰亭考》附高似孙跋云:「右萧翼诗辞不多见,此二诗在云门作,所谓『拄杖负书』者,正访兰亭时也。
似孙题。
」所云二诗,另一为《留题云门》,已收《全唐诗续补遗》卷一。
〖2〗同书桑世昌跋:「世昌近於东墅阅高续古校书法名画,方见此诗及跋。
使御史不有此行,乌得是清绝语。
故具载之。
」〖3〗《六艺之一录》卷一六○《褉帖类林目录》着录萧翼《题云门寺诗二首》。
)。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

还桑泽卿兰亭考二首 其二 (huán sāng zé qīng lán tíng kǎo èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 叶时

自从茧纸殉昭陵,定武流传賸得名。
总辑旧闻为博议,即今真贋不难凭。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

永和县上巳 (yǒng hé xiàn shàng sì)

朝代:唐    作者: 王驾

记得兰亭祓禊辰,今朝兼是永和春。
一觞一咏无诗侣,病倚山窗忆故人。
(桑世昌《兰亭考》十二(陆心源《宋诗纪事补遗》卷八八收此诗於事蹟无考作者内。
)。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

跋冯氏兰亭二首 其一 (bá féng shì lán tíng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

堂堂淮阴侯,夫岂哙等伍。
放翁评此本,可作兰亭祖。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

兰亭题咏 其一 (lán tíng tí yǒng qí yī)

朝代:宋    作者: 李兼

书法光芒晋永和,後来摹写不胜多。
考论又得桑夫子,兰渚风流转不磨。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

泽卿兰亭考用工深矣携攻媿大参诗见访次韵并呈放翁待制 (zé qīng lán tíng kǎo yòng gōng shēn yǐ xié gōng kuì dà cān shī jiàn fǎng cì yùn bìng chéng fàng wēng dài zhì)

朝代:宋    作者: 黄由

字入昭陵不可摹,後来仅及晋之余。
识真盍向龟堂问,敢谓牵联亦得书。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

萧兰 (xiāo lán)

朝代:宋    作者: 张咏

种萧芳兰中,萧生兰亦瘁。
它日秋风来,萧兰一齐败。
自古贤者心,所忧在民泰。
不复梦周公,中夜独慷慨。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。

和石昌言学士官舍十题 兰 (hé shí chāng yán xué shì guān shè shí tí lán)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

楚泽多兰人未辩,尽以清香为比拟。
萧茅杜若亦莫分,唯取芳声袭衣美。

○平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄平○平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄○仄○平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄○平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄○仄仄平○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄○平仄仄,仄仄平仄○○平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄○,○仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。