yǒng pù bù
咏瀑布 🔈
飞落寒泉一派高,初闻响似浙江潮。
松阴无雨云长润,石窦虽晴雪未消。
素练几时悬绝壁,白虹千尺跨层霄。
丹山自是神仙府,弱水流来故不遥。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
飛落寒泉一派高,初聞響似浙江潮。
松陰無雨雲長潤,石竇雖晴雪未消。
素練幾時懸絕壁,白虹千尺跨層霄。
丹山自是神仙府,弱水流來故不遥。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
飞落寒泉一派高,初闻响似浙江潮。
松阴无雨云长润,石窦虽晴雪未消。
素练几时悬绝壁,白虹千尺跨层霄。
丹山自是神仙府,弱水流来故不遥。
这首古文描绘了一幅山水景色的壮丽画面。作者通过峰峦叠嶂的山势,以及飞瀑、松阴、石窦等自然元素的描绘,展现了山水之间的壮美景色。同时,作者通过比喻将飞瀑的声音与浙江潮的声响进行对比,突显了飞瀑的声势之雄浑。另一方面,作者也通过描述松阴无雨、石窦虽晴却仍有雪等细节,传达出山水景色的清幽和变化。
在全诗的后半部分,作者描绘了素练悬挂在绝壁之上、白虹跨越千尺层层霄汉的景象,展现了高远之境的壮丽。丹山被赋予了神仙府的属性,弱水自远方流来,虽然遥远但并不难到达,以此表达了山水之间的神秘与亲近。
整首诗通过独特的描写方式,表达了作者对山水之美的赞叹和魅力的展现。
相关诗词:
咏小瀑布 (yǒng xiǎo pù bù)
瀑布小更奇,潺湲二三尺。
细脉穿乱沙,丛声咽危石。
初因智者赏,果会幽人迹。
不向定中闻,那知我心寂。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
瀑布 (pù bù)
循崖瀑布悬,遇坎茶铛沸。
水哉斯何取,本者固如是。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
小瀑布 (xiǎo pù bù)
钓濑云山外,岩花瀑布边。
却疑方处士,诗思涌成泉。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
瀑布诗 (pù bù shī)
吾有瀑布诗,古今赛不得。
最好是一条,界破青山色。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
瀑布湾 (pù bù wān)
飞来瀑布破青山,遂作寒流水一湾。
民庶只疑投石效,岂知龙卧在其间。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
望庐山瀑布水二首 二 (wàng lú shān pù bù shuǐ èr shǒu èr)
日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。
飞流直下三千尺,疑是银河落九天。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
瀑布泉 (pù bù quán)
瀑布宜终宵,幽鸟时一吟。
浩然太虚际,始识本来心。
情闲日自长,步远意亦深。
更携九节杖,插遍萧萧林。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
瀑布泉 (pù bù quán)
万丈岩头瀑布垂,玉泉拖地雪霏霏。
听来如讶青天漏,望去还惊白练飞。
一洞清音喧碧落,千岩寒色逗斜晖。
终归大海成波浪,权借山僧濯布衣。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送田卓入华山 (sòng tián zhuó rù huà shān)
幽深足暮蝉,惊觉石床眠。
瀑布五千仞,草堂瀑布边。
坛松涓滴露,岳月泬寥天。
鹤过君须看,上头应有仙。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
石桥瀑布 (shí qiáo pù bù)
瀑布依真境,何曾与世同。
洒空轻作雾,溅石乱生风。
绝壁惊飞鸟,危梁卧断虹。
人言龙窟宅,只在此潭中。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。