xuě zhōng jià xìng bì lú gōng jì
雪中驾幸敝庐恭纪 🔈
贞元重数荚,滕六剧霏花。
漠漠初濡砌,皑皑欲聚沙。
闾阎银作界,宫阙玉为家。
调鼎惭盐撒,沾温觉絮加。
瑞凝三殿瓦,欣动五云车。
冰柱撑茅屋,琼枝拥翠华。
微行停跸警,冷漏静街譁。
具野曾无隗,磻溪岂问牙。
公然门驻辇,那信室盘蜗。
积素堪麟画,飞黄想兔罝。
一庭看曳练,十道趣宣麻。
戎索筹先後,雄才辨等差。
神威殷地轴,御指落天花。
表贺甘朝稳,裴功敢夜夸。
雪山行献琯,早晚到星槎。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
贞元年间,荚重重地结满了滕六剧的花朵,纷纷飘落下来。
花瓣初次沾湿了石砌,变得模糊起来;而且愈发皑皑白净,仿佛要聚成一团沙子。
村庄的阡陌间,银子砌成了界限,宫阙的宏伟建筑就像是玉石制成的家园。
鼎炉的火焰羞愧地比不上盐巴的洒落,温暖也感受不到冰凉的触感。
吉祥的气息凝结在三殿的琉璃瓦上,喜悦之情驱动着五彩云朵的车辆。
冰柱支撑着茅屋,琼枝拥抱着翠华。
微小的步伐停留下来,守卫警惕着,冷漏声中街道安静无声。
过去曾经有过出使野外的人,现在已经不再问起他们的去向。
皇帝毫不犹豫地留住了马车,却不相信房屋可以盘旋蜗牛般地上升。
一片洁白可以被当作麒麟绘制,一道迅猛的黄色闪过,让人想起了飞跃的兔子。
在庭院里看着飘动的丝带,十种不同的款式展现出宣麻的趣味。
用战略和计谋策划着先后的顺序,雄才辨别出不同的差距。
神秘的力量落在这块肥沃的土地上,皇帝的手指指引着天花般的洒落。
向朝廷致贺,庆贺天下太平,裴将军的功绩值得夜间大声夸耀。
带着珍贵的琯璞之石献上雪山,早晚会到达星槎之上。
《雪中驾幸敝庐恭纪》这首诗是唐代诗人赵普创作的,全诗通过丰富的意象和细腻的描写,表现了雪中驾幸的盛况,展现了皇帝的威严和国家的繁荣。
赏析:
这首诗以雪景为背景,描写了皇帝驾临敝庐的壮丽场面。首先,诗人以“重数荚”和“六剧霏花”来形容雪花纷飞,生动地展现了大雪纷飞的壮观景象。接着,诗中出现了“闾阎银作界,宫阙玉为家”的描述,将雪景与皇宫相呼应,彰显了皇权的威严。
诗人细致地描写了雪花飘洒在建筑物上,用“调鼎惭盐撒,沾温觉絮加”来形容雪花的轻柔,使读者感受到雪的纯洁和宫殿的华丽。接下来,诗中提到了一系列令人想象的景象,如“瑞凝三殿瓦,欣动五云车”以及“冰柱撑茅屋,琼枝拥翠华”,进一步强化了盛况之美。
诗中还描述了皇帝的仪仗和庆典,表现了皇权的庄严和盛大。最后,诗人提到雪山、星槎等元素,暗示着皇帝的雄才和国家的繁荣。
整首诗通过丰富的意象和精彩的描写,生动地展现了雪中皇帝驾幸的盛况,表达了对皇权和国家繁荣的赞美之情。
相关诗词:
菜地 (cài dì)
依然山泽一臞儒,幸有先畴与敝庐。
闻说醉乡方弄印,不知堪拜小侯无。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
敝庐遣兴 (bì lú qiǎn xīng)
无客且闭门,有兴即赋诗。
盘餐随厚薄,妻儿同饱饥。
读书不求解,识字不必奇。
拂榻卧清昼,隠几消良时。
林鶑韵古木,萍鱼闯幽池。
敝庐亦足乐,陶令真吾师。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
驾幸太学 (jià xìng tài xué)
坠典遗经已表章,又传清跸幸胶庠。
黄龙绕驾天移仗,白雪分袍士缀行。
况是体元能作圣,更欢稽古效规王。
太平盛世文明远,万国儒风自一堂。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
驾幸太学 (jià xìng tài xué)
五纪寥寥旧典章,一朝清跸下胶庠。
旗常日月随天转,文武衣冠列宿行。
拜老徒烦嗟汉室,谈经戒逸慕周王。
已叨法从陪临幸,赓咏虞廷喜载扬。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
次韵延年弟相庆 其一 (cì yùn yán nián dì xiāng qìng qí yī)
逐客身无事,乘闲葺敝庐。
堂成因有室,水到自成渠。
地迥千岩秀,春回一气舒。
幸为时所弃,容我懒簮裾。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
别闾丘诸公之临安 (bié lǘ qiū zhū gōng zhī lín ān)
久耽笔砚弃犁锄,石友申申或駡予。
涉世何殊枕中梦,误人今信案头书。
不堪秋菊雕荒径,欲趁春帆返敝庐。
回首交游幸无辱,蒯缑虽短不弹鱼。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
太恭人刘氏挽词 其一 (tài gōng rén liú shì wǎn cí qí yī)
籍甚成天助,薰然蔼妇容。
家肥身愈约,福备礼弥恭。
上寿九开秩,湛恩四受封。
何人纪遗德,女壻正乘龙。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
次韵相之见过口占雪中新句且许约季共携山谷书伯时画过敝庐 (cì yùn xiāng zhī jiàn guò kǒu zhàn xuě zhōng xīn jù qiě xǔ yuē jì gòng xié shān gǔ shū bǎi shí huà guò bì lú)
寒欺玉树雪横斜,遥想诸郎拟玉华。
更借蟾蜍千里月,细看薝卜一林花。
公名已在曹刘上,我辈裁堪屈宋衙。
闻道高轩开二妙,竹坡犹有雪煎茶。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
大雪投宿圜通以野雪盖精庐为韵赋五诗并书涂中所见 其五 (dà xuě tóu sù huán tōng yǐ yě xuě gài jīng lú wèi yùn fù wǔ shī bìng shū tú zhōng suǒ jiàn qí wǔ)
马疲如客饥,税鞅文公庐。
人好雪亦好,何啻射洪乌。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
寄西山 (jì xī shān)
宫墙无地可穿窬,犹幸先人有敝庐。
仕版可羞宁毁瓦,儒冠曾误枉收书。
供柴我合同收炭,寄食君当自办蔬。
此理晓然明似镜,何须足下肆耕锄。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平仄仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。