xuě qíng kě xǐ
雪晴可喜 🔈
雪後春生日气晴,梅根兰叶喜駸駸。
亟图賸赏那无兴,转觉倦游非有心。
高卧袁安嗟往事,生擒元济报佳音。
明年脱绶乘潮去,舟过钓台尤要吟。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
雪后春生,日气晴朗,梅花含苞欣欣向荣,兰叶也欣喜盎然。
急切地追求欣赏那没有兴致,反而觉得疲倦的游玩,已不再有心情。
高卧在袁安之间,感慨往事如嗟叹,生擒了元济,传来了佳音。
明年将脱下官绶,乘潮水远去,舟只要经过钓台,更要吟咏不已。
总结:
诗人描绘了雪后春天的美景,梅花和兰叶都在欣欣向荣。然而,他感到追求欣赏已失去了兴致,游玩也变得乏味。他在回忆往事时感叹不已,但也传来了一些好消息。未来,他将告别官场,踏上远行之路,在经过钓台时也要继续吟咏。
韩淲的诗:
相关诗词:
次日快晴 (cì rì kuài qíng)
曈曈晓日射窗明,急雪漫空快得晴。
田父饭牛应喜甚,东臯泽泽可深耕。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
喜晴 其三 (xǐ qíng qí sān)
雨占甲子向来频,谁道开晴必换旬。
云过阳台空有梦,雪消姑射漫凝神。
林间却喜鸠呼妇,檐外何妨鹊噪人。
可怕西郊泥一尺,径须跃马去寻春。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
雪晴 (xuě qíng)
衾裯一夜冷于冰,雪事心知作得成。
自起穴窗看不见,却来攲枕听无声。
下牀走报童心喜,开户惊呼老眼明。
晴日垂檐白银塔,怪奇亦复可怜生。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
占晴 其一 (zhàn qíng qí yī)
南国无全腊,江天可喜晴。
山林开雪色,鳬雁与风声。
春物催群动,年华强旅情。
无人同此酒,叹息滞蛮荆。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
新年多雨一日晴色可喜 (xīn nián duō yǔ yī rì qíng sè kě xǐ)
一晴良可喜,始觉好新年。
绿涨春前水,青开雨後天。
看花吾老矣,把酒兴悠然。
病脚妨行乐,三杯归醉眠。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
喜晴 (xǐ qíng)
始喜晴天照眼明,忽惊风雨报秋声。
天公也念悲秋客,还扫羣阴作晚晴。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
喜晴 其四 (xǐ qíng qí sì)
两公贤比道州阳,总为勤民鬓已苍。
喜雨喜晴俱有赋,乐忧宁止为诗昌。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
雪晴 (xuě qíng)
启户犹飞雪,披衣忽报晴。
慵为踞炉坐,喜作出门行。
草冻袍争色,梅残玉堕英。
未能忧旱苦,聊复快诗情。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
题画扇 (tí huà shàn)
白颊饶春思,梅梢喜可知。
声声催烂漫,定是雪晴时。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。
喜晴 (xǐ qíng)
云上山椒鸣竹鸡,愁行客路踏青泥。
穷人也得天调护,乞与新晴可杖藜。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平平仄平。