wàng líng yān gé
望凌烟阁 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘公兴 (liú gōng xīng)

画阁凌虚构,遥瞻在九天。
丹楹崇壮丽,素壁绘勳贤。
霭霭浮元气,亭亭出瑞烟。
近看分百辟,远揖误羣仙。
图列青云外,仪刑紫禁前。
望中空霁景,骧首几留连。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

huà gé líng xū gòu , yáo zhān zài jiǔ tiān 。
dān yíng chóng zhuàng lì , sù bì huì xūn xián 。
ǎi ǎi fú yuán qì , tíng tíng chū ruì yān 。
jìn kàn fēn bǎi pì , yuǎn yī wù qún xiān 。
tú liè qīng yún wài , yí xíng zǐ jìn qián 。
wàng zhōng kōng jì jǐng , xiāng shǒu jǐ liú lián 。

望凌煙閣

—— 劉公興

畫閣凌虛搆,遙瞻在九天。
丹楹崇壯麗,素壁繪勳賢。
靄靄浮元氣,亭亭出瑞煙。
近看分百辟,遠揖誤羣仙。
圖列青雲外,儀刑紫禁前。
望中空霽景,驤首幾留連。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

huà gé líng xū gòu , yáo zhān zài jiǔ tiān 。
dān yíng chóng zhuàng lì , sù bì huì xūn xián 。
ǎi ǎi fú yuán qì , tíng tíng chū ruì yān 。
jìn kàn fēn bǎi pì , yuǎn yī wù qún xiān 。
tú liè qīng yún wài , yí xíng zǐ jìn qián 。
wàng zhōng kōng jì jǐng , xiāng shǒu jǐ liú lián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
高耸的画阁仿佛悬浮在虚无之中,遥望之可见于九天之上。丹红色的楹柱崇高而壮丽,素白的墙壁上绘有功勋显赫的英贤。微薄的瑞气如云雾般飘浮,精致的瑞烟从其中婉然升起。近观之,可以辨别其中百官的职位,而远迎之时却可能会错拜了一些仙人。图画中展示了青云之外的景致,也描绘了紫禁城前的仪仗行列。望着画中空灵明净的景色,不禁使人驻足停留,久久难以离去。



总结:

这首诗描绘了一座高耸的画阁,它仿佛矗立于虚空之中,遥望之可见于天际。丹红色的楹柱壮丽而崇高,素白的墙壁上绘有英贤的事迹。画阁中弥漫着薄薄的瑞气,瑞烟轻盈地升腾而起。近观画阁,可以辨认出各个官职的区别,但远远望去则可能会误以为是仙人。画中呈现了青云之外的景色,也描绘了紫禁城前的仪仗队伍。凝望着这幅空灵明净的景象,使人不由自主地驻足停留,久久难以离去。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘公兴介绍:🔈

刘公兴的诗:

相关诗词:

凌翠阁 其二 (líng cuì gé qí èr)

朝代:宋    作者: 韦骧

凌翠阁,突兀撑寥廓。
满眼苍烟万里春,忍负十分金凿落。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

望朝元阁 (wàng cháo yuán gé)

朝代:宋    作者: 范祖禹

昔年曾上阁边行,步步凌霞出太清。
鹤驾不归云缥缈,凤箫空断目分明。
秦川错绣孤烟媚,渭水浮银落日横。
惆怅重游今未遂,参差天半望飞甍。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

凌翠阁 其四 (líng cuì gé qí sì)

朝代:宋    作者: 韦骧

凌翠阁,山绕如城郭。
风味都侔陶令居,所惭犹被青纶缚。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

凌翠阁 其三 (líng cuì gé qí sān)

朝代:宋    作者: 韦骧

凌翠阁,四面祛棂箔。
千里无云看月明,何必庾家楼上乐。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

丹青阁 (dān qīng gé)

朝代:宋    作者: 华岳

阁上阑干紫翠环,阁中身世异尘寰。
长虹吸月印秋水,孤鹜伴霞量晚山。
万里风烟屏帐里,一时人物画图间。
凌烟须是男儿事,却恐功名未放闲。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

滕王阁春日晚望 (téng wáng gé chūn rì wǎn wàng)

朝代:唐    作者: 曹松

凌春帝子阁,偶眺日移西。
浪势平花坞,帆阴上柳堤。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

凌翠阁 其一 (líng cuì gé qí yī)

朝代:宋    作者: 韦骧

凌翠阁,翠光寒不落。
公事余闲日日来,檐前好鸟无惊作。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

登南恩望海台 (dēng nán ēn wàng hǎi tái)

朝代:宋    作者: 胡铨

君恩宽逐客,万里听归来。
未上凌烟阁,先登望海台。
山为翠浪涌,湖拓碧天开。
目断飞云处,终身愧老莱。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

送写真成处士入京 (sòng xiě zhēn chéng chǔ shì rù jīng)

朝代:宋    作者: 徐铉

传神踪迹本来高,泽畔形容愧彩毫。
京邑功臣多伫望,凌烟阁上莫辞劳。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

送写真成处士入京 (sòng xiě zhēn chéng chǔ shì rù jīng)

朝代:唐    作者: 徐铉

传神踪迹本来高,泽畔形容媿彩毫。
京邑功臣多伫望,凌烟阁上莫辞劳。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。

赞美 励志