tí wū shān shén nǚ miào
题巫山神女庙 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 唐耜 (táng sì)

楚泽隠巫山,翠壁开鸿蒙。
万流束长峡,怒浪日簸舂。
朝晖澹高唐,岩阿閟彤宫。
罘罳散烟雾,荣光绕长虹。
恭闻云华君,少阴体冲融。
受道紫清阙,飞化凌三空。
徜徉江海上,千骑驰苍龙。
羽节回天津,央央弭层峰。
凄恻下土人,昏垫无所容。
宝书授神禹,百灵倏奔从。
蛟螭委鞭策,山川奠西东。
九州免为鱼,遂成万世功。
嗟余晚闻道,蓬心蔽倥侗。
维舟垂崖边,再拜望遗踪。
嶙峋山头石,云衣尚溶溶。
缥缈玉瑛台,如在指顾中。
童律不可问,至言谁击蒙。
仰首天坛下,松柏悲回首。

仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平○平平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平○○。
?平平仄仄,平○平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄平仄平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄平仄仄平。
平平仄○仄,平平仄平○。
平平平平平,仄仄仄○平。
○平平平仄,平○仄○○。
仄仄仄平平,○仄仄仄○。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,平仄平○仄。

chǔ zé yǐn wū shān , cuì bì kāi hóng méng 。
wàn liú shù cháng xiá , nù làng rì bò chōng 。
cháo huī dàn gāo táng , yán ā bì tóng gōng 。
fú sī sàn yān wù , róng guāng rào cháng hóng 。
gōng wén yún huá jūn , shǎo yīn tǐ chōng róng 。
shòu dào zǐ qīng quē , fēi huà líng sān kōng 。
cháng yáng jiāng hǎi shàng , qiān qí chí cāng lóng 。
yǔ jié huí tiān jīn , yāng yāng mǐ céng fēng 。
qī cè xià tǔ rén , hūn diàn wú suǒ róng 。
bǎo shū shòu shén yǔ , bǎi líng shū bēn cóng 。
jiāo chī wěi biān cè , shān chuān diàn xī dōng 。
jiǔ zhōu miǎn wèi yú , suì chéng wàn shì gōng 。
jiē yú wǎn wén dào , péng xīn bì kǒng dòng 。
wéi zhōu chuí yá biān , zài bài wàng yí zōng 。
lín xún shān tóu shí , yún yī shàng róng róng 。
piāo miǎo yù yīng tái , rú zài zhǐ gù zhōng 。
tóng lǜ bù kě wèn , zhì yán shuí jī méng 。
yǎng shǒu tiān tán xià , sōng bǎi bēi huí shǒu 。

动物

題巫山神女廟

—— 唐耜

楚澤隠巫山,翠壁開鴻濛。
萬流束長峽,怒浪日簸舂。
朝暉澹高唐,巖阿閟彤宮。
罘罳散烟霧,榮光繞長虹。
恭聞雲華君,少陰體沖融。
受道紫清闕,飛化凌三空。
徜徉江海上,千騎馳蒼龍。
羽節回天津,央央弭層峰。
悽惻下土人,昏墊無所容。
寶書授神禹,百靈倏奔從。
蛟螭委鞭策,山川奠西東。
九州免爲魚,遂成萬世功。
嗟余晚聞道,蓬心蔽倥侗。
維舟垂崖邊,再拜望遺蹤。
嶙峋山頭石,雲衣尚溶溶。
縹緲玉瑛臺,如在指顧中。
童律不可問,至言誰擊蒙。
仰首天壇下,松柏悲回首。

仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平○平平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平○○。
?平平仄仄,平○平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄平仄平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄平仄平平,仄平仄仄平。
平平仄○仄,平平仄平○。
平平平平平,仄仄仄○平。
○平平平仄,平○仄○○。
仄仄仄平平,○仄仄仄○。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,平仄平○仄。

chǔ zé yǐn wū shān , cuì bì kāi hóng méng 。
wàn liú shù cháng xiá , nù làng rì bò chōng 。
cháo huī dàn gāo táng , yán ā bì tóng gōng 。
fú sī sàn yān wù , róng guāng rào cháng hóng 。
gōng wén yún huá jūn , shǎo yīn tǐ chōng róng 。
shòu dào zǐ qīng quē , fēi huà líng sān kōng 。
cháng yáng jiāng hǎi shàng , qiān qí chí cāng lóng 。
yǔ jié huí tiān jīn , yāng yāng mǐ céng fēng 。
qī cè xià tǔ rén , hūn diàn wú suǒ róng 。
bǎo shū shòu shén yǔ , bǎi líng shū bēn cóng 。
jiāo chī wěi biān cè , shān chuān diàn xī dōng 。
jiǔ zhōu miǎn wèi yú , suì chéng wàn shì gōng 。
jiē yú wǎn wén dào , péng xīn bì kǒng dòng 。
wéi zhōu chuí yá biān , zài bài wàng yí zōng 。
lín xún shān tóu shí , yún yī shàng róng róng 。
piāo miǎo yù yīng tái , rú zài zhǐ gù zhōng 。
tóng lǜ bù kě wèn , zhì yán shuí jī méng 。
yǎng shǒu tiān tán xià , sōng bǎi bēi huí shǒu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
楚泽隐匿于巫山之间,青翠的山壁展开遮蔽苍穹的景象。万条水流束缚了长峡,怒浪日夜簸扬着浪花。晨光淡漫洒在高唐,岩石下是隐隐的彤云宫殿。细雾缭绕弥漫,荣光环绕形成长虹。
我恭听闻云华君,少阴体渗透并融入其中。受到道的指引进入紫清阙,飞化凌驾于三空之上。徜徉于江海之上,千骑驰骋如苍龙。羽节回天津,央央屈曲于层峰之间。可怜底下土人,愚昧无知,毫无所容。
宝书授予神禹,百灵忽然奔驰从而归来。蛟龙螭虬委身鞭策,山川奠定了西东之势。九州不再为鱼鳖所限,终成万世之功。
唉,我晚来得知了这道之秘,早年时心中浑浊迷茫。现在的舟船垂垂坠落于悬崖边,再次瞻望着遗迹。嶙峋的山石,云衣依旧飘渺。虚幻的玉瑛台,仿佛在手指的朝向中。
童年的纪律不能追问,真理究竟由谁来揭开这蒙隐的面纱呢?仰首望向天坛下,松柏为之悲伤而回首。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《题巫山神女庙》的诗:

本文作者唐耜介绍:🔈

唐耜,曾知邛州。着《唐氏字说解》一百二十卷,时人称之。事见《郡斋读书志》卷四。 查看更多>>

唐耜的诗:

相关诗词: