tí wǔ líng cǎo táng
题武陵草堂 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杨浚 (yáng jùn)

草堂列仙楼,上在青山顶。
户外窥数峯,阶前对双井。
雨来花尽湿,风度松初冷。
登栈行不疲,入谿语弥静。
云能去尘服,兼欲事金鼎。
正直心所存,谄谀长自省。
适知幽遁趣,已觉烦虑屏。
更爱云林间,吾将卧南颍。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

cǎo táng liè xiān lóu , shàng zài qīng shān dǐng 。
hù wài kuī shù fēng , jiē qián duì shuāng jǐng 。
yǔ lái huā jìn shī , fēng dù sōng chū lěng 。
dēng zhàn xíng bù pí , rù xī yǔ mí jìng 。
yún néng qù chén fú , jiān yù shì jīn dǐng 。
zhèng zhí xīn suǒ cún , chǎn yú cháng zì xǐng 。
shì zhī yōu dùn qù , yǐ jué fán lǜ píng 。
gèng ài yún lín jiān , wú jiāng wò nán yǐng 。

題武陵草堂

—— 楊浚

草堂列仙樓,上在青山頂。
戶外窺數峯,階前對雙井。
雨來花盡濕,風度松初冷。
登棧行不疲,入谿語彌靜。
云能去塵服,兼欲事金鼎。
正直心所存,諂諛長自省。
適知幽遁趣,已覺煩慮屏。
更愛雲林間,吾將臥南潁。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

cǎo táng liè xiān lóu , shàng zài qīng shān dǐng 。
hù wài kuī shù fēng , jiē qián duì shuāng jǐng 。
yǔ lái huā jìn shī , fēng dù sōng chū lěng 。
dēng zhàn xíng bù pí , rù xī yǔ mí jìng 。
yún néng qù chén fú , jiān yù shì jīn dǐng 。
zhèng zhí xīn suǒ cún , chǎn yú cháng zì xǐng 。
shì zhī yōu dùn qù , yǐ jué fán lǜ píng 。
gèng ài yún lín jiān , wú jiāng wò nán yǐng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
草堂列仙楼,坐落在青山的山顶。
从屋外往外望,能看到几座山峰,台阶前是一对水井。
雨来时花儿都湿了,风吹起来松树开始变得凉爽。
登上高台行走并不疲惫,进入山谷里的时候语言更加安静。
心中希望能远离尘世的纷扰,同时也想事奉金鼎。
秉持正直的心,时刻自省避免阿谀奉承。
我适应了隐居的生活方式,已经觉得烦恼得到了抑制。
更加喜爱云林间的宁静,我将在南颍河边休憩。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨浚介绍:🔈

杨浚,官校书郎。开元中,尝作圣典三卷上之。诗三首。 查看更多>>

杨浚的诗:

相关诗词:

题吉昌桥 (tí jí chāng qiáo)

朝代:宋    作者: 吴武陵

一水长流出涧溪,衆山绵密与云齐。
武陵桥上观春色,自笑刘郎去路迷。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

题武陵洞五首 四 (tí wǔ líng dòng wǔ shǒu sì)

朝代:唐    作者: 曹唐

桃花夹岸杳何之,花满春山水去迟。
三宿武陵溪上月,始知人世有秦时。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

题杜少陵草堂图 (tí dù shǎo líng cǎo táng tú)

朝代:宋    作者: 邹登龙

背郭好林塘,诛茅作草堂。
因吟白鸦谷,为卜碧鸡坊。
笼竹和烟浄,江梅带雪香。
四松经丧乱,閲世几风霜。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

动物

桃村寄题三首 其一 (táo cūn jì tí sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 钱时

春入桃村烂熳红,纷纷来觅武陵踪。
武陵不在千山外,只在先生一笑中。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

赓沈赞府题二陆草堂 其一 (gēng shěn zàn fǔ tí èr lù cǎo táng qí yī)

朝代:宋    作者: 卫宗武

二俊书堂历几秋,风云壮志浩难收。
傥知蓴美过羊酪,应返故山寻胜游。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

赓沈赞府题二陆草堂 其二 (gēng shěn zàn fǔ tí èr lù cǎo táng qí èr)

朝代:宋    作者: 卫宗武

落木萧萧古寺秋,翠屏如画雨初收。
堂基千载书香在,谁为机云记旧游。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

赠荆南王秀才天爵集虚二堂求诗仍往武陵 (zèng jīng nán wáng xiù cái tiān jué jí xū èr táng qiú shī réng wǎng wǔ líng)

朝代:宋    作者: 徐积

天爵名甚高,集虚名甚悟。
悟高已与俗人非,更望武陵花下去。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

抒情 志向

题路左佛堂 (tí lù zuǒ fó táng)

朝代:唐    作者: 吴武陵

雀儿来逐扬风高,下视鹰鸇意气豪。
自谓能生千里翼,黄昏依旧委蓬蒿。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

访武陵道者不遇 (fǎng wǔ líng dào zhě bù yù)

朝代:唐    作者: 薛莹

花发鸟仍啼,行行路欲迷。
二真无问处,虚度武陵溪。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。

桃源 (táo yuán)

朝代:宋    作者: 刘敞

武陵谿水清无尘,武陵桃树花长春。
会买渔舟谢宾客,来作武陵山下人。
秦人洞府晋人谿,碧草红桃处处迷。
流水至今堪怅望,问津从古失端倪。
山川非复壼中见,鸡犬犹传云外啼。
頋视人间真敝屣,为烦仙子托幽栖。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平仄○仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
○仄平仄平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平○○。
○仄平平○,平○仄平仄。