tí huán jǐn tíng
题环锦亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵善卞 (zhào shàn biàn)

百世垂芳在一经,茂林修竹读书声。
园池日涉皆成趣,景物天然分外清。
聊复垂纶藏渭钓,等闲释耒起莘耕。
知君自有真良贵,岂羡斯亭锦得名。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

bǎi shì chuí fāng zài yī jīng , mào lín xiū zhú dú shū shēng 。
yuán chí rì shè jiē chéng qù , jǐng wù tiān rán fèn wài qīng 。
liáo fù chuí lún cáng wèi diào , děng xián shì lěi qǐ shēn gēng 。
zhī jūn zì yǒu zhēn liáng guì , qǐ xiàn sī tíng jǐn dé míng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

百世流传的名声在古籍之中,茂密的竹林中传来读书的声音。园池的美景令人愉悦,景物自然之美更加清新。在闲暇之余,可以垂钓于渭水之畔,或者随意地进行耕耘。我知道你自有真正的高尚品质,何需羡慕斯亭上的锦绣名声呢。全诗表达了对传世名声和世俗荣耀的淡然态度,强调了追求内心真善美的价值。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵善卞介绍:🔈

赵善卞,太宗八世孙(《宋史》卷二二四《宗室世系表》)。宁宗庆元元年(一一九五)爲右监门卫大将军(《宋会要辑稿》帝系七之一七)。 查看更多>>

赵善卞的诗:

相关诗词:

成都运司园亭十首 翠锦亭 (chéng dōu yùn sī yuán tíng shí shǒu cuì jǐn tíng)

朝代:宋    作者: 杨怡

峨峨碧油幢,矗矗羽葆盖。
燕居不废严,环竦布亭外。
穠阴生昼寒,微吹发天籁。
隠几对凝香,衣冠嗒如蜕。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

存目 其五 (cún mù qí wǔ)

朝代:宋    作者: 秦观

诗题:题阎求仁虚乐亭三首其一首句:禅房幽构径弯环。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题清音亭 其一 (tí qīng yīn tíng qí yī)

朝代:宋    作者: 徐冲渊

新池碧甃玉囘环,一水来从天柱山。
试作流觞拟修禊,兰亭风景坐追还。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

寄题洋川与可学士公园十七首 涵虚亭 (jì tí yáng chuān yǔ kě xué shì gōng yuán shí qī shǒu hán xū tíng)

朝代:宋    作者: 吕陶

亭如主人心,中虚见诸外。
回环四顾间,殊无一毫碍。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题零陵郡治环翠亭 (tí líng líng jùn zhì huán cuì tíng)

朝代:宋    作者: 曾协

铃索无声讼牒稀,雨余四野竞扶犂。
小亭独坐心无事,满地绿阴山鸟啼。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题锦亭 (tí jǐn tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

手开花径锦成窠,浩荡春风载酒过。
来岁游人应解笑,甘棠终少海棠多。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

寄题胜因环翠亭二首 其一 (jì tí shèng yīn huán cuì tíng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 释德洪

遥知与客登临处,看得云山到落晖。
四注小亭清入画,万竿寒玉碧成围。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

写景 抒情

题喜归亭 (tí xǐ guī tíng)

朝代:宋    作者: 张纲

君恩赐我老菟裘,旋筑池亭野趣幽。
地势曲连青嶂遶,波光环匝翠烟浮。
兴来樽酒随时办,客散琴书尽日留。
为问标题意何在,一生心足是归休。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

环锦亭 其一 (huán jǐn tíng qí yī)

朝代:宋    作者: 赵汝谈

与子乡邻信有年,故王遗事到今传。
爽鸠邑改风烟在,散骑园分水竹偏。
高架插书供夜读,满堂成彩敌春妍。
相如可是区区者,戏笔题桥亦偶然。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

寄题玉真高隠 (jì tí yù zhēn gāo yǐn)

朝代:宋    作者: 韩淲

楚山突兀起危亭,消得登临醉复醒。
云锦地连无俗客,玉真天与集仙灵。
烟霞明灭心逾远,松竹回环眼自青。
何日主人同胜赏,小舟波上待重经。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。