tí huà chéng sì
题化城寺 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 应物 (yìng wù)

平高选处创莲宫,一水萦流处处通。
画阁昼开迟日畔,禅房夜掩碧云中。
平川不见龙行雨,幽谷遥闻虎啸风。
偶与游人论法要,真元浩浩理无穷。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

píng gāo xuǎn chù chuàng lián gōng , yī shuǐ yíng liú chù chù tōng 。
huà gé zhòu kāi chí rì pàn , chán fáng yè yǎn bì yún zhōng 。
píng chuān bù jiàn lóng xíng yǔ , yōu gǔ yáo wén hǔ xiào fēng 。
ǒu yǔ yóu rén lùn fǎ yào , zhēn yuán hào hào lǐ wú qióng 。

动物

題化城寺

—— 應物

平高選處創蓮宮,一水縈流處處通。
畫閣晝開遲日畔,禪房夜掩碧雲中。
平川不見龍行雨,幽谷遙聞虎嘯風。
偶與遊人論法要,真元浩浩理無窮。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

píng gāo xuǎn chù chuàng lián gōng , yī shuǐ yíng liú chù chù tōng 。
huà gé zhòu kāi chí rì pàn , chán fáng yè yǎn bì yún zhōng 。
píng chuān bù jiàn lóng xíng yǔ , yōu gǔ yáo wén hǔ xiào fēng 。
ǒu yǔ yóu rén lùn fǎ yào , zhēn yuán hào hào lǐ wú qióng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
在平高选的地方创造莲宫,一道水流环绕,通往各处。
画阁白天敞开在日光的边上,禅房夜晚隐没在碧云之中。
平原上看不见龙踪雨,幽谷中却能听到虎啸风。
偶尔与游人谈论法要,真元源源不断,理念无穷。



总结:

本诗描绘了一个宁静幽美的场景,其中有莲宫、流水、画阁、禅房等元素。诗人谈论平原上的天气,形容平原上的龙行雨不见,却能听到幽谷中的虎啸风声。最后,诗人与游人讨论法要和真元之理,表现出学识渊博,精通玄理的一面。整体描写展现了大自然和人文境界的和谐,以及诗人与游人探讨玄妙哲理的场景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者应物介绍:🔈

应物,大中时江南诗僧也,尝与罗邺唱酬,作《九华山记》。诗二首。 查看更多>>

应物的诗:

相关诗词:

南明山宝相寺十五题 石城山 (nán míng shān bǎo xiāng sì shí wǔ tí shí chéng shān)

朝代:宋    作者: 释显忠

谿尽见石城,寺在石城里。
崖缺露遥村,门开对寒水。
况非雉堞成,无以金汤比。
梵众此安栖,俗驾来有几。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题月岩 (tí yuè yán)

朝代:宋    作者: 吴儆

题诗山寺不胜多,人力争如造化何。
安得短篷岩下濑,长看清影照寒波。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题超化寺壁 (tí chāo huà sì bì)

朝代:宋    作者: 晁冲之

曲池风定碧澜平,小白鱼如镜里行。
水竹再来应试我,壁间不用更题名。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

寄化城寺 (jì huà chéng sì)

朝代:宋    作者: 李虚己

化城金地出人羣,瀑布峰前一径分。
宝塔香灯诸洞见,石楼钟磬半天闻。
子明丹竈封秋藓,李白书堂鏁暮云。
欲去未能还结念,展图时诵北山文。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题化度寺竹间亭 (tí huà dù sì zhú jiān tíng)

朝代:宋    作者: 黄公度

羸骖踏遍乱山青,薄宦羁人醉未醒。
破午停鞭得幽寺,眼明初见竹间亭。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

回山僧书就题书尾 (huí shān sēng shū jiù tí shū wěi)

朝代:宋    作者: 周弼

忆昔同行题落叶,寺前枯树鹤巢边。
不知今度苔枝上,多少秋虫已化蝉。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题慈感寺极目轩 其二 (tí cí gǎn sì jí mù xuān qí èr)

朝代:宋    作者: 李洪

寺枕苕溪一曲,僧依城郭千家。
客至未尝芡觜,我来恰及荷花。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题升山 (tí shēng shān)

朝代:唐    作者: 任生

城外升山寺,城中望宛然。
及登无半日,欲到已经年。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题大中寺觉云师壁 (tí dà zhōng sì jué yún shī bì)

朝代:宋    作者: 沈辽

老来情绪似秋烟,水畔林间不计年。
世事纷纷何可较,城西寺里学参禅。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

宿峨桥化城寺二首 其二 (sù é qiáo huà chéng sì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

忽从平地上高城,乃是圩塘堤上行。
厚赛柳神销底物,长腰云子阔腰菱。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。