shí mén gē
石门歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 马珦 (mǎ xiàng)

左一石,右一石,石门中有□□客。
□岫□,悬崖裂,□江□□□剑阙。
□□□□□□□,石门窊尊□□□。
外□□□□,□□□□□。
(见《武昌志》及《湖北金石志》。
已残缺不可读,惜哉。
)(〖1〗《武昌志》〖《湖北金石志》同〗:「案马绍基云:是刻滨临大江,字迹漫漶,前後片存二十八字,幸题与姓名尚完好。
今又啮去数字矣。
」〖2〗《明一统志》:「石门山在武昌县东五里,两门对峙如门。
唐武昌令马珦与元结游,石刻尚存。
」〖3〗《舆地碑目》:唐令君马珦石门石刻在石门。
郭详正诗:『双崖屹然起,劖藓认题识。
』〖4〗陈诗《湖北金石存佚考》云:「无年号,在武昌县北,滨江。
」〖5〗案清岩观有《马珦石门题名诗》曰:「石门开左右,一剑自中分。
何人施妙法,千载创奇闻。
良吏多幽思,诗题亦出羣。
登山寻古蹟,迭石意何殷。
江上发清啸,厓前结翠云。
至今樊口上,谁不爱清苍。
我亦来访古,心事何纷纷。
忆到窊尊石,题名定有君。
」)。

仄仄仄,仄仄仄,仄平○仄??仄。
?仄?,平平仄,?平???仄仄。
???????,仄平平平???。
仄????,?????。
?仄仄平仄仄平仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄,仄平。
?????仄平仄?平仄平仄仄平???仄仄仄平平?仄仄平○仄平,仄仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄,仄○仄仄平仄平仄。
平仄仄仄仄仄仄。
????平仄仄仄??仄平平仄仄平○平仄仄,仄平仄仄○平。
平仄平仄仄仄仄平仄平,仄仄仄平。
????平仄平仄?平仄平仄仄仄平仄仄仄仄平。
仄平○平??平平仄平仄,平仄仄○仄。
????平平平仄平仄平仄仄平??平平○,仄仄平○仄,平平。
????仄平平○仄仄仄仄平○平平仄??仄平平仄仄,仄仄仄○○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄平平○,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
???????。

zuǒ yī shí , yòu yī shí , shí mén zhōng yǒu □ □ kè 。
□ xiù □ , xuán yá liè , □ jiāng □ □ □ jiàn quē 。
□ □ □ □ □ □ □ , shí mén wā zūn □ □ □ 。
wài □ □ □ □ , □ □ □ □ □ 。
( jiàn 《 wǔ chāng zhì 》 jí 《 hú běi jīn shí zhì 》 。
yǐ cán quē bù kě dú , xī zāi 。
) ( 〖 1 〗 《 wǔ chāng zhì 》 〖 《 hú běi jīn shí zhì 》 tóng 〗 : 「 àn mǎ shào jī yún : shì kè bīn lín dà jiāng , zì jì màn huàn , qián hòu piàn cún èr shí bā zì , xìng tí yǔ xìng míng shàng wán hǎo 。
jīn yòu niè qù shù zì yǐ 。
」 〖 2 〗 《 míng yī tǒng zhì 》 : 「 shí mén shān zài wǔ chāng xiàn dōng wǔ lǐ , liǎng mén duì zhì rú mén 。
táng wǔ chāng lìng mǎ xiàng yǔ yuán jié yóu , shí kè shàng cún 。
」 〖 3 〗 《 yú dì bēi mù 》 : táng lìng jūn mǎ xiàng shí mén shí kè zài shí mén 。
guō xiáng zhèng shī : 『 shuāng yá yì rán qǐ , chán xiǎn rèn tí shí 。
』 〖 4 〗 chén shī 《 hú běi jīn shí cún yì kǎo 》 yún : 「 wú nián hào , zài wǔ chāng xiàn běi , bīn jiāng 。
」 〖 5 〗 àn qīng yán guān yǒu 《 mǎ xiàng shí mén tí míng shī 》 yuē : 「 shí mén kāi zuǒ yòu , yī jiàn zì zhōng fēn 。
hé rén shī miào fǎ , qiān zǎi chuàng qí wén 。
liáng lì duō yōu sī , shī tí yì chū qún 。
dēng shān xún gǔ jì , dié shí yì hé yīn 。
jiāng shàng fā qīng xiào , yá qián jié cuì yún 。
zhì jīn fán kǒu shàng , shuí bù ài qīng cāng 。
wǒ yì lái fǎng gǔ , xīn shì hé fēn fēn 。
yì dào wā zūn shí , tí míng dìng yǒu jūn 。
」 ) 。

石門歌

—— 馬珦

左一石,右一石,石門中有□□客。
□岫□,懸崖裂,□江□□□劍闕。
□□□□□□□,石門窊尊□□□。
外□□□□,□□□□□。
(見《武昌志》及《湖北金石志》。
已殘缺不可讀,惜哉。
)(〖1〗《武昌志》〖《湖北金石志》同〗:「案馬紹基云:是刻濱臨大江,字跡漫漶,前後片存二十八字,幸題與姓名尚完好。
今又齧去數字矣。
」〖2〗《明一統志》:「石門山在武昌縣東五里,兩門對峙如門。
唐武昌令馬珦與元結遊,石刻尚存。
」〖3〗《輿地碑目》:唐令君馬珦石門石刻在石門。
郭詳正詩:『雙崖屹然起,劖蘚認題識。
』〖4〗陳詩《湖北金石存佚考》云:「無年號,在武昌縣北,濱江。
」〖5〗案清巖觀有《馬珦石門題名詩》曰:「石門開左右,一劍自中分。
何人施妙法,千載創奇聞。
良吏多幽思,詩題亦出羣。
登山尋古蹟,迭石意何殷。
江上發清嘯,厓前結翠雲。
至今樊口上,誰不愛清蒼。
我亦來訪古,心事何紛紛。
憶到窊尊石,題名定有君。
」)。

仄仄仄,仄仄仄,仄平○仄??仄。
?仄?,平平仄,?平???仄仄。
???????,仄平平平???。
仄????,?????。
?仄仄平仄仄平仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄,仄平。
?????仄平仄?平仄平仄仄平???仄仄仄平平?仄仄平○仄平,仄仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄,仄○仄仄平仄平仄。
平仄仄仄仄仄仄。
????平仄仄仄??仄平平仄仄平○平仄仄,仄平仄仄○平。
平仄平仄仄仄仄平仄平,仄仄仄平。
????平仄平仄?平仄平仄仄仄平仄仄仄仄平。
仄平○平??平平仄平仄,平仄仄○仄。
????平平平仄平仄平仄仄平??平平○,仄仄平○仄,平平。
????仄平平○仄仄仄仄平○平平仄??仄平平仄仄,仄仄仄○○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄平平○,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
???????。

zuǒ yī shí , yòu yī shí , shí mén zhōng yǒu □ □ kè 。
□ xiù □ , xuán yá liè , □ jiāng □ □ □ jiàn quē 。
□ □ □ □ □ □ □ , shí mén wā zūn □ □ □ 。
wài □ □ □ □ , □ □ □ □ □ 。
( jiàn 《 wǔ chāng zhì 》 jí 《 hú běi jīn shí zhì 》 。
yǐ cán quē bù kě dú , xī zāi 。
) ( 〖 1 〗 《 wǔ chāng zhì 》 〖 《 hú běi jīn shí zhì 》 tóng 〗 : 「 àn mǎ shào jī yún : shì kè bīn lín dà jiāng , zì jì màn huàn , qián hòu piàn cún èr shí bā zì , xìng tí yǔ xìng míng shàng wán hǎo 。
jīn yòu niè qù shù zì yǐ 。
」 〖 2 〗 《 míng yī tǒng zhì 》 : 「 shí mén shān zài wǔ chāng xiàn dōng wǔ lǐ , liǎng mén duì zhì rú mén 。
táng wǔ chāng lìng mǎ xiàng yǔ yuán jié yóu , shí kè shàng cún 。
」 〖 3 〗 《 yú dì bēi mù 》 : táng lìng jūn mǎ xiàng shí mén shí kè zài shí mén 。
guō xiáng zhèng shī : 『 shuāng yá yì rán qǐ , chán xiǎn rèn tí shí 。
』 〖 4 〗 chén shī 《 hú běi jīn shí cún yì kǎo 》 yún : 「 wú nián hào , zài wǔ chāng xiàn běi , bīn jiāng 。
」 〖 5 〗 àn qīng yán guān yǒu 《 mǎ xiàng shí mén tí míng shī 》 yuē : 「 shí mén kāi zuǒ yòu , yī jiàn zì zhōng fēn 。
hé rén shī miào fǎ , qiān zǎi chuàng qí wén 。
liáng lì duō yōu sī , shī tí yì chū qún 。
dēng shān xún gǔ jì , dié shí yì hé yīn 。
jiāng shàng fā qīng xiào , yá qián jié cuì yún 。
zhì jīn fán kǒu shàng , shuí bù ài qīng cāng 。
wǒ yì lái fǎng gǔ , xīn shì hé fēn fēn 。
yì dào wā zūn shí , tí míng dìng yǒu jūn 。
」 ) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
左一块石头,右一块石头,石门中有一位神秘的客人。石峰陡峭,悬崖裂开,犹如江水中的一把剑穿越阙门。神秘的客人身披华服,石门内深邃古朴。外面是广袤的山川,流水潺潺。

这首诗的全文已经残缺不全,令人遗憾。根据《武昌志》和《湖北金石志》的记载,这首诗刻在石门山上。据马绍基所说,诗刻字迹模糊,只剩下前后片段共二十八个字,幸好诗题和姓名还完整。然而,现在数字已经被啮食殆尽。

《明一统志》记载,石门山位于武昌县东五里,两块石头对峙如门。唐代武昌令马珦和元结曾一同游览过这里,这些石刻至今仍然存在。

郭详的诗中写道:"双崖屹然起,苔藓认题识。"陈诗《湖北金石存佚考》中提到,这个石门没有年号,位于武昌县北,临江而立。

清岩观的记载中有《马珦石门题名诗》,其中写道:"石门开左右,一剑自中分。何人施妙法,千载创奇闻。良吏多幽思,诗题亦出众。登山寻古迹,石头意义深沉。江上发出清啸,山崖上结翠云。至今在樊口上,谁不爱这清苍。我也来寻访古迹,心事纷纷如何。忆起窝尊石,刻下名字定属于君。"

综上所述,这首诗描绘了石门山双崖峭立的景象,神秘的客人身着华服。诗人对石门山的壮丽景色和刻在石头上的题字表示赞叹,并表达了对古人智慧和诗意的敬仰。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《石门歌》的诗:

本文作者马珦介绍:🔈

马珦,代宗时人。与元结善,爲武昌令。残诗一首。(《全唐诗》无马珦诗) 查看更多>>

马珦的诗:

相关诗词: