píng jiāng tíng yāo féng shān yǔn nán tóng zuò
平江亭邀冯山允南同作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵衮 (zhào gǔn)

文公昔记滕王阁,气象终天拂寥廓。
崔颢题诗黄鹤楼,今日声华还磊落。
安汉城头有佳处,江山清气归帘幕。
少陵无人谪仙死,不遇才豪终寂寞。
苍苔满地荆棘生,梁栋尘埃喧鸟雀。
风流贤守一登临,久倚阑干情不薄。
夜来风月觉澄清,天意人心如素约。
仙葩当见浮空来,几百年来无此作。
嗟予好古今白头,到底支离材力弱。
木桃或见致琼瑶,免对江山负惭作。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

wén gōng xī jì téng wáng gé , qì xiàng zhōng tiān fú liáo kuò 。
cuī hào tí shī huáng hè lóu , jīn rì shēng huá huán lěi luò 。
ān hàn chéng tóu yǒu jiā chù , jiāng shān qīng qì guī lián mù 。
shǎo líng wú rén zhé xiān sǐ , bù yù cái háo zhōng jì mò 。
cāng tái mǎn dì jīng jí shēng , liáng dòng chén āi xuān niǎo què 。
fēng liú xián shǒu yī dēng lín , jiǔ yǐ lán gān qíng bù báo 。
yè lái fēng yuè jué chéng qīng , tiān yì rén xīn rú sù yuē 。
xiān pā dāng jiàn fú kōng lái , jǐ bǎi nián lái wú cǐ zuò 。
jiē yǔ hǎo gǔ jīn bái tóu , dào dǐ zhī lí cái lì ruò 。
mù táo huò jiàn zhì qióng yáo , miǎn duì jiāng shān fù cán zuò 。

平江亭邀馮山允南同作

—— 趙衮

文公昔記滕王閣,氣象終天拂寥廓。
崔顥題詩黄鶴樓,今日聲華還磊落。
安漢城頭有佳處,江山清氣歸簾幕。
少陵無人謫仙死,不遇才豪終寂寞。
蒼苔滿地荆棘生,梁棟塵埃喧鳥雀。
風流賢守一登臨,久倚闌干情不薄。
夜來風月覺澄清,天意人心如素約。
仙葩當見浮空來,幾百年來無此作。
嗟予好古今白頭,到底支離材力弱。
木桃或見致瓊瑤,免對江山負慚作。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

wén gōng xī jì téng wáng gé , qì xiàng zhōng tiān fú liáo kuò 。
cuī hào tí shī huáng hè lóu , jīn rì shēng huá huán lěi luò 。
ān hàn chéng tóu yǒu jiā chù , jiāng shān qīng qì guī lián mù 。
shǎo líng wú rén zhé xiān sǐ , bù yù cái háo zhōng jì mò 。
cāng tái mǎn dì jīng jí shēng , liáng dòng chén āi xuān niǎo què 。
fēng liú xián shǒu yī dēng lín , jiǔ yǐ lán gān qíng bù báo 。
yè lái fēng yuè jué chéng qīng , tiān yì rén xīn rú sù yuē 。
xiān pā dāng jiàn fú kōng lái , jǐ bǎi nián lái wú cǐ zuò 。
jiē yǔ hǎo gǔ jīn bái tóu , dào dǐ zhī lí cái lì ruò 。
mù táo huò jiàn zhì qióng yáo , miǎn duì jiāng shān fù cán zuò 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
文公曾经记录滕王阁的壮丽景象,气象一直蔓延到天边。
崔颢在黄鹤楼题诗,如今诗声依然华丽高远。
安汉城头有美好之处,江山的清气归于帘幕之间。
少陵无人谪仙而死,未得遇才豪而终寂寞。
苍苔满地,荆棘丛生,梁栋尘埃,鸟雀喧闹。
风流贤者一登临,长久倚在栏干,情意不薄。
夜晚来临,风月清澈明净,天意与人心如素约般和谐。
仙葩应该飘浮而至,几百年来没有见过这样的作品。
嗟我好古,如今已是白发苍苍,支离的才华力量渐弱。
木桃或许能绽放出琼瑶之花,免得对江山负愧。



总结:

这篇诗歌描写了一系列壮美景色和人生感慨。文公记载了滕王阁的壮丽景象,崔颢在黄鹤楼题诗的诗声至今依然高远华丽。城头之处风景宜人,江山之气清新。少陵虽无人遇才豪而终寂寞,但依然英勇。然而,苍苔满地,荆棘丛生,梁栋尘埃,鸟雀喧闹,似乎预示着岁月的沧桑。不过,风流贤者情意不薄,夜晚的风月清澈明净,天意与人心相互和谐。或许,将来会有仙葩飘浮而至,但如今已过百年未见。诗人感叹自己好古,岁月已经使才华力量支离破碎,但仍希望能像木桃一样绽放琼瑶之花,不负对江山的愧疚。整个诗歌表达了对壮美景色和人生历程的感怀和期许。

《平江亭邀冯山允南同作》赏析:
这首诗是赵衮的作品,描述了一次邀请冯山允南共同创作的场景,充满了古典文人的风格和情感。整首诗以赞颂文人风采、抒发时光流逝之感为主题,通过对历史、文化和自身的思考,表达了诗人对于风雅之事和文学创作的热爱。
诗人以滕王阁、黄鹤楼等著名文学地标作为开头,展现了文学传统的延续和传承。古代文人纷纷留下诗文于此,而今日的文学声华仍然生动。
其后提到安汉城,表现了对家乡景色的眷恋,以及江山的美丽和清新。然后通过提到少陵、才豪,暗示了历史和才华的遗憾和寂寞。
诗中描写了平江亭的景色,用苍苔、荆棘、梁栋来展现亭子的荒凉和历史的沉淀。然后表现了冯山允南的风流贤守,借此赞美了友人的才情。
最后几句表达了对风月和人生的思考,强调天意和人心的素约,以及诗人对文学创作的珍视。诗人希望自己能够像仙葩一样在文学创作中有所成就,但也承认自己年事已高,力量有限,不能如愿。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵衮介绍:🔈

赵衮,字良弼(《宋诗拾遗》卷三),一作希甫(《宋诗纪事》卷二一)。哲宗元佑二年(一○八七)知广安军(《续资治通鉴长编》卷三九六),以殿中丞致仕,归隐嘉禾(《宋诗拾遗》卷三)。 查看更多>>

赵衮的诗:

相关诗词:

江阔 (jiāng kuò)

朝代:宋    作者: 陈允平

江阔雁声遥,何人共寂寥。
青天不可问,明月若为邀。
侠士夸骑鹤,蛮奴学射雕。
平生堂下柳,聊复伴秋宵。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

往时与今钱唐蒲资政传正修史邓内翰温伯同和唐韦考功张水部盛山十二咏畀开江吴令使榜於宿云亭二十三年矣因缘登览感慨畴昔复为短篇以纪故事元佑二年正月二十八日安岳冯允南 (wǎng shí yǔ jīn qián táng pú zī zhèng chuán zhèng xiū shǐ dèng nèi hàn wēn bǎi tóng hé táng wéi kǎo gōng zhāng shuǐ bù shèng shān shí èr yǒng bì kāi jiāng wú lìng shǐ bǎng wū sù yún tíng èr shí sān nián yǐ yīn yuán dēng lǎn gǎn kǎi chóu xī fù wèi duǎn piān yǐ jì gù shì yuán yòu èr nián zhēng yuè èr shí bā rì ān yuè féng yǔn nán)

朝代:宋    作者: 冯山

曾继唐贤旧唱酬,宿云亭传为迟留。
韦温石上寻遗迹,蒲邓天边忆俊游。
亭榭寂为闲处所,溪山清带古风流。
神交冥漠相知远,重把狂吟此暗投。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

招任孝叔蒲明之江亭对月 (zhāo rèn xiào shū pú míng zhī jiāng tíng duì yuè)

朝代:宋    作者: 郭印

高亭对月影成双,客舍何人共酒缸。
今夕相邀同一醉,坐看金饼落澄江。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

经冯将军墓 (jīng féng jiāng jūn mù)

朝代:宋    作者: 陈允平

同山半白云,此地葬将军。
香火空遗像,朝廷纪旧勳。
铁衣悬古塔,金钺镇荒坟。
一涧清泠水,年年生紫芹。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

寄赵庆御 (jì zhào qìng yù)

朝代:宋    作者: 陈允平

十年一别双溪路,君自江南我浙东。
彼此有书无雁寄,只应清梦与君同。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

庙南新创尘外亭 (miào nán xīn chuàng chén wài tíng)

朝代:宋    作者: 袁说友

城头拄颊俯横塘,尘外跻攀四面凉。
南渎夜鸣江水泷,北窗晓浥芰荷香。
着亭尽得山川景,携客同甘醴盎觞。
寄兴江村家八九,平分我欲卧南阳。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

送中上人游天台 (sòng zhōng shàng rén yóu tiān tāi)

朝代:宋    作者: 陈允平

师作天台去,长亭复短亭。
焚香参祖塔,振锡动山灵。
石罅移菖歜,松根斸茯苓。
何时白云下,相与话青青。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

望江亭 (wàng jiāng tíng)

朝代:宋    作者: 陈传

山蔼峨峨江岸深,望余亭影落江心。
无风万里磨平玉,有月千波漾碎金。
思远解邀无己句,流清宜写不齐琴。
仙槎一棹惊秋晓,此去银河尚几寻。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

望与诸公会於大慈闻海云山茶合江梅花开遂相邀同赏虽无歌舞实有清欢因成拙诗奉呈 (wàng yǔ zhū gōng huì wū dà cí wén hǎi yún shān chá hé jiāng méi huā kāi suì xiāng yāo tóng shǎng suī wú gē wǔ shí yǒu qīng huān yīn chéng zhuō shī fèng chéng)

朝代:宋    作者: 王觌

野寺山茶昨夜开,江亭初报一枝梅。
旋邀座上逍遥客,同醉花前潋艳杯。
秀色霜浓方润泽,暗香风静更徘徊。
仙姿莫遣常情妒,不带东山妓女来。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

寄题合江知县杨寿祺著作野亭 (jì tí hé jiāng zhī xiàn yáng shòu qí zhù zuò yě tíng)

朝代:宋    作者: 冯山

野亭何处访仙翁,安乐风烟逈不同。
千里清泉来塞外,四时佳景出山中。
偷身暂逐禽鱼乐,放意翻成笔砚工。
醉伴逍遥无计去,鈎藤新熟荔枝红。

平平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平仄平,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄平仄,平平平仄平平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平平○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。