lóng qiū shān
龙邱山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈举恺 (chén jǔ kǎi)

九峰湿翠秋光凝,亭亭出水芙蓉净。
崔巍怪石距若虎,合沓奇峰驰八骏。
山深古寺隔红尘,时有天风度幽磬。
岂惟清赏玩心目,况有高人寄真隠。
自惭奔走红尘客,何由得遂山林性。
长歌聊复赋重游,不用悬岩刻名姓。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

jiǔ fēng shī cuì qiū guāng níng , tíng tíng chū shuǐ fú róng jìng 。
cuī wēi guài shí jù ruò hǔ , hé tà qí fēng chí bā jùn 。
shān shēn gǔ sì gé hóng chén , shí yǒu tiān fēng dù yōu qìng 。
qǐ wéi qīng shǎng wán xīn mù , kuàng yǒu gāo rén jì zhēn yǐn 。
zì cán bēn zǒu hóng chén kè , hé yóu dé suì shān lín xìng 。
cháng gē liáo fù fù chóng yóu , bù yòng xuán yán kè míng xìng 。

动物

龍邱山

—— 陳舉愷

九峰濕翠秋光凝,亭亭出水芙蓉凈。
崔巍怪石距若虎,合沓奇峰馳八駿。
山深古寺隔紅塵,時有天風度幽磬。
豈惟清賞玩心目,况有高人寄真隠。
自慚奔走紅塵客,何由得遂山林性。
長歌聊復賦重游,不用懸巖刻名姓。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

jiǔ fēng shī cuì qiū guāng níng , tíng tíng chū shuǐ fú róng jìng 。
cuī wēi guài shí jù ruò hǔ , hé tà qí fēng chí bā jùn 。
shān shēn gǔ sì gé hóng chén , shí yǒu tiān fēng dù yōu qìng 。
qǐ wéi qīng shǎng wán xīn mù , kuàng yǒu gāo rén jì zhēn yǐn 。
zì cán bēn zǒu hóng chén kè , hé yóu dé suì shān lín xìng 。
cháng gē liáo fù fù chóng yóu , bù yòng xuán yán kè míng xìng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

九峰湿润,秋光凝结,婀娜的出水芙蓉清澈欲滴。
崔巍的怪石距离仿佛猛虎,错落有致的奇峰宛如翔驰的八匹骏马。
深山中古老的寺院隔绝红尘喧嚣,不时传来天风拂过幽静的磬声。
不仅有清雅的赏心目,更有高人寄托真正的隐逸之境。
自愧于奔波红尘,难以追随山林本性。
长歌只能寄托重游之情,无需刻名铭姓于悬崖峭壁。

总结:

诗人描绘了九峰山的秀丽景色,山峰湿润而凝重,水中芙蓉婀娜动人。崔巍的奇石宛如猛虎,山峰错落有致,仿佛八匹翔驰的骏马。深山中古寺隔绝了尘世喧嚣,时有天风吹过,磬声幽远悠扬。这里不仅适合清雅的赏心,还有高人隐逸的仙境。诗人自愧于沉迷于红尘之中,难以追随山林的本性。他以长歌寄托重游之情,无需在悬崖上刻下名姓。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈举恺介绍:🔈

无传。 查看更多>>

陈举恺的诗:

相关诗词:

古林邱 (gǔ lín qiū)

朝代:宋    作者: 卫泾

支筇来访古林邱,转尽山腰俯碧流。
峭壁千寻悬石磴,苍崖百尺护龙湫。
行人迹断烟常暝,过鸟声闲意更幽。
小憩已销尘俗虑,溪山奇绝是兹游。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

动物

游虎邱 (yóu hǔ qiū)

朝代:宋    作者: 余伯皋

才出阊门望虎邱,马行冲雨上扁舟。
绿杨碧草沿溪岸,白水青苗满稻畴。
云雾黯然方润溽,山林蕞尔自清幽。
吴王邱墓分无所,英气犹依剑石留。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

浮邱山 (fú qiū shān)

朝代:宋    作者: 方信孺

碧海何年已变田,空传双舄旧时仙。
乘风欲挹浮邱袖,同访朱明别洞天。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

嵩山二十四咏 浮邱峰 (sōng shān èr shí sì yǒng fú qiū fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

谁知方丈与瀛洲,尘世纷纷漫白头。
不到嵩山最高处,世人容易揖浮邱。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

游虎邱 (yóu hǔ qiū)

朝代:宋    作者: 康孝基

虎邱天下名,胜概状难成。
入寺登山险,开门见路平。
云连松色翠,风度磬声清。
好便称居士,安闲过一生。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

龙堂院宗慜写真求赞次七兄韵 (lóng táng yuàn zōng mǐn xiě zhēn qiú zàn cì qī xiōng yùn)

朝代:宋    作者: 周必大

相将寻壑复经邱,潄石何妨更枕流。
得法龙须随七祖,休官郎将继牛头。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

动物

归洛寄祖择之龙图 (guī luò jì zǔ zé zhī lóng tú)

朝代:宋    作者: 吕公着

恩深骨髓谓慈亲,义重邱山是故人。
归过嵩阳旧游地,□云收得薜萝身。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

动物

与季万郎中陪景思少卿游虎邱景思季万皆有诗某依韵和呈 次景思少卿韵 (yǔ jì wàn láng zhōng péi jǐng sī shǎo qīng yóu hǔ qiū jǐng sī jì wàn jiē yǒu shī mǒu yī yùn hé chéng cì jǐng sī shǎo qīng yùn)

朝代:宋    作者: 孙觌

客来听履上云阶,百尺苍藤络断崖。
古井千年龙上卧,层邱一曲虎为侪。
乍惊河汉悬谈舌,便觉风云入壮怀。
小雨随车真有意,待催诗板挂高斋。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

动物

到香山寺似僧能子良 (dào xiāng shān sì sì sēng néng zǐ liáng)

朝代:宋    作者: 陈着

当年真应老,坐断此名邱。
交障锁山定,曲溪依路流。
耸肩擎佛迹,分脚踏龙头。
形胜不可尽,平生偿一游。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

动物

题虎邱剑池二首 其二 (tí hǔ qiū jiàn chí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 孙觌

神兵一跃几千年,石底乖龙抱宝眠。
尚有玉川怀寸铁,裁诗救月泪潺湲。

仄平仄仄平平○,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
○平平仄仄○平,仄仄平平仄平仄。

动物