jiāng shuǐ chū xiá
江水出峡 🔈
衢婺徽严水固豪,其如所至与山遭。
当难进处虽回避,到不平时辄怒号。
出峡冲开崖脚阔,迎潮激起浪头高。
乘风终作归墟去,畧涌三山驾六鳌。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
衢婺徽严水固豪,其如所至与山遭。
当难进处虽回避,到不平时辄怒号。
出峡冲开崖脚阔,迎潮激起浪头高。
乘风终作归墟去,畧涌三山驾六鳌。
总结:
这首古文描写了一幅壮阔的景象,以自然山水为背景,凸显出水势汹涌、波涛滔天的景象。衢、婺、徽、严四个地方都有雄伟壮观的水景,它们的水都像山一样峻峭雄伟。尽管有些地方水势险恶,行船前进困难,但一旦冲破难关,水势激荡,掀起惊涛骇浪,威势不凡。整首诗通过描绘水的壮阔气势,表达了作者的豪情壮志。
曾丰的诗:
相关诗词:
出真阳峡十首 其六 (chū zhēn yáng xiá shí shǒu qí liù)
入峡长思出峡行,出来却忆峡中清。
一江碧水供诗砚,两岸青山作砚屏。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
回望峡山二首 其二 (huí wàng xiá shān èr shǒu qí èr)
浪喜出峡来,峡亦何曾出。
两岸只无山,依旧江刻屈。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
早过桐江与峡江甚近也 (zǎo guò tóng jiāng yǔ xiá jiāng shèn jìn yě)
雾尽山容出,风微水面平。
檄书重此役,诗卷足平生。
船小炊无竈,滩长去有程。
尝评峡江似,江水亦桐名。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
出峡 (chū xiá)
巴东三峡尽,旷望九江开。
楚塞云中出,荆门水上来。
鱼龙潜啸雨,凫雁动成雷。
南国秋风晚,客思几悠哉。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
出峡 (chū xiá)
出峡日将暮,绮霞连水明。
山遥欣野阔,海近觉江平。
稍稍洲渚转,霏霏烟霭生。
舟人喜风便,时发櫂讴声。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
望清远峡 (wàng qīng yuǎn xiá)
刺船又入峡山间,江水初平失恶滩。
道是峡山天下险,老夫今作坦涂看。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
过峡 (guò xiá)
出入黄牛峡,江声昼夜腾。
猿啼愁不住,何日下彝陵。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
出真阳峡十首 其四 (chū zhēn yáng xiá shí shǒu qí sì)
峡中出了又逢滩,破浪牵船分外难。
只是峡山临欲别,此滩留我再看山。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送何元英出峡三绝 其二 (sòng hé yuán yīng chū xiá sān jué qí èr)
莫忆双溪水似蓝,暂留荆渚脱征衫。
更烦频向沙头望,望我西风出峡帆。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
过峡山寺 (guò xiá shān sì)
峡江江上峡山寺,落日峰峦翠作堆。
云拥半空楼殿出,天然一幅画图开。
仙人采药和光洞,释子翻经化乐台。
顾我红尘车马客,题诗无暇扫苍苔。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。