jì dòng shān cōng chán shī
寄洞山聪禅师 🔈
语言全不滞,高蹑祖师踪。
夜坐连云石,春栽带雨松。
监分金殿烛,山答月楼钟。
有问西来意,虚堂对远峰。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
語言全不滯,高躡祖師蹤。
夜坐連雲石,春栽带雨松。
鑑分金殿燭,山答月樓鐘。
有問西來意,虛堂對遠峰。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
语言流畅自如,高追祖师足迹。
夜晚坐在连云石上,春天种下带雨的松树。
盯着分守金殿的烛光,山间回应月亮楼上的钟声。
有人询问你从西方带来的心意,空旷的大厅对着远处的峰峦。
总结:
这首诗描绘了诗人在一个静谧的夜晚,坐在连云石上回忆祖师的足迹。他在春天种下一棵带着雨水的松树。诗人注视着金殿烛光和山上的钟声,似乎在迎接远方的来客。整首诗表现出一种宁静与遥远的意境,让人感受到自然与心灵的交融。
相关诗词:
寄洞元师 其一 (jì dòng yuán shī qí yī)
一尊聊寄洞元师,既到山中春未迟。
料得醉眠岩石上,晚风零落小桃枝。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵聪师见寄 其二 (cì yùn cōng shī jiàn jì qí èr)
夙学谁知子,源流务所滋。
风骚追五柳,禅寂拟长髭。
桂魄元昭晰,浮云自蔽亏。
险夷终一节,吾以古为师。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
再过雁山三绝 天聪洞 (zài guò yàn shān sān jué tiān cōng dòng)
重华疑到此山中,凿石疏岩达四聪。
端为草茅忧世士,不教无路献孤忠。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
天聪洞 (tiān cōng dòng)
混沌何年凿,天聪亦强名。
我疑龙窟宅,人说鬼经营。
梯向岩边接,云从洞里生。
此行顽健甚,脚力十分轻。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
寄德聪师 (jì dé cōng shī)
古院稽山下,幽栖厌客寻。
机心禅外尽,诗思病来深。
缾水寒澌结,杉风晚磬沉。
他时若招隐,香火继东林。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
五代时人为至聪禅师颂(题拟) (wǔ dài shí rén wéi zhì cōng chán shī sòng tí nǐ )
有道山僧号至聪,十年不下祝融峰。
腰间所积菩提水,泻向红莲一叶中。
(见《侍儿小名录拾遗》引《古今诗话》。
)。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
陪李侍御访聪上人禅居 (péi lǐ shì yù fǎng cōng shàng rén chán jū)
欣逢柏台友,共谒聪公禅。
石室无人到,绳牀见虎眠。
阴崖常抱雪,枯涧为生泉。
出处虽云异,同欢在法筵。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
天聪洞 (tiān cōng dòng)
危梯百级面天聪,路逼青冥似可通。
着脚未平身已堕,神仙窗户漫玲珑。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
天聪洞 (tiān cōng dòng)
一窍虚灵异谷神,达聪何事在红尘。
人间莫道无闻处,天听从今自我民。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
奉赠芝师参总禅师 (fèng zèng zhī shī cān zǒng chán shī)
欲识东林路,匡庐第一山。
昔人开胜地,大士启禅关。
鹫岭不遗法,虎谿谁敢攀。
因师访消息,为寄九峰间。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。