hé liú jǐng wén dēng jiè tíng
和刘景文登介亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 袁毂 (yuán gū)

东南富山水,所病在卑溽。
阴晴变朝暮,梅雨大田足。
翰苑宴高堂,金斝浮蚁渌。
诗泠四座耳,醉饱五经腹。
亭午登介亭,萦纡俯山麓。
行路愁暍死,是月丁初伏。
乘高瞰群峰,刚後浪奔逐。
三吴在指掌,百粤入双目。
汉忧分朱蟠,尧意注黄屋。
下舆曾未几,传命甚邮速。
霸遂伏下风,元白仰高躅。
倡予而和汝,谈笑唾珠玉。
所恨继者贫,囊箱无寸幅。
刘侯世良将,文史三冬读。
坐啸胡骑却,行歌燕旦哭。
儒将久寂寥,断弦今日绩。
所得最在诗,銛利锋莫触。
唱酬黄卷上,如响答深谷。
王侯富方丈,熊掌我所欲。
独馁不得饱,中心但诚服。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

dōng nán fù shān shuǐ , suǒ bìng zài bēi rù 。
yīn qíng biàn cháo mù , méi yǔ dà tián zú 。
hàn yuàn yàn gāo táng , jīn jiǎ fú yǐ lù 。
shī líng sì zuò ěr , zuì bǎo wǔ jīng fù 。
tíng wǔ dēng jiè tíng , yíng yū fǔ shān lù 。
xíng lù chóu yē sǐ , shì yuè dīng chū fú 。
chéng gāo kàn qún fēng , gāng hòu làng bēn zhú 。
sān wú zài zhǐ zhǎng , bǎi yuè rù shuāng mù 。
hàn yōu fēn zhū pán , yáo yì zhù huáng wū 。
xià yú céng wèi jǐ , chuán mìng shèn yóu sù 。
bà suì fú xià fēng , yuán bái yǎng gāo zhú 。
chàng yǔ ér hé rǔ , tán xiào tuò zhū yù 。
suǒ hèn jì zhě pín , náng xiāng wú cùn fú 。
liú hóu shì liáng jiàng , wén shǐ sān dōng dú 。
zuò xiào hú qí què , xíng gē yàn dàn kū 。
rú jiàng jiǔ jì liáo , duàn xián jīn rì jì 。
suǒ de zuì zài shī , xiān lì fēng mò chù 。
chàng chóu huáng juàn shàng , rú xiǎng dá shēn gǔ 。
wáng hóu fù fāng zhàng , xióng zhǎng wǒ suǒ yù 。
dú něi bù dé bǎo , zhōng xīn dàn chéng fú 。

和劉景文登介亭

—— 袁轂

東南富山水,所病在卑溽。
陰晴變朝暮,梅雨大田足。
翰苑宴高堂,金斝浮蟻淥。
詩泠四座耳,醉飽五經腹。
亭午登介亭,縈紆俯山麓。
行路愁暍死,是月丁初伏。
乘高瞰群峰,剛後浪奔逐。
三吳在指掌,百粵入雙目。
漢憂分朱蟠,堯意注黄屋。
下輿曾未幾,傳命甚郵速。
霸遂伏下風,元白仰高躅。
倡予而和汝,談笑唾珠玉。
所恨繼者貧,囊箱無寸幅。
劉侯世良將,文史三冬讀。
坐嘯胡騎卻,行歌燕旦哭。
儒將久寂寥,斷弦今日績。
所得最在詩,銛利鋒莫觸。
唱酬黄卷上,如響答深谷。
王侯富方丈,熊掌我所欲。
獨餒不得飽,中心但誠服。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

dōng nán fù shān shuǐ , suǒ bìng zài bēi rù 。
yīn qíng biàn cháo mù , méi yǔ dà tián zú 。
hàn yuàn yàn gāo táng , jīn jiǎ fú yǐ lù 。
shī líng sì zuò ěr , zuì bǎo wǔ jīng fù 。
tíng wǔ dēng jiè tíng , yíng yū fǔ shān lù 。
xíng lù chóu yē sǐ , shì yuè dīng chū fú 。
chéng gāo kàn qún fēng , gāng hòu làng bēn zhú 。
sān wú zài zhǐ zhǎng , bǎi yuè rù shuāng mù 。
hàn yōu fēn zhū pán , yáo yì zhù huáng wū 。
xià yú céng wèi jǐ , chuán mìng shèn yóu sù 。
bà suì fú xià fēng , yuán bái yǎng gāo zhú 。
chàng yǔ ér hé rǔ , tán xiào tuò zhū yù 。
suǒ hèn jì zhě pín , náng xiāng wú cùn fú 。
liú hóu shì liáng jiàng , wén shǐ sān dōng dú 。
zuò xiào hú qí què , xíng gē yàn dàn kū 。
rú jiàng jiǔ jì liáo , duàn xián jīn rì jì 。
suǒ de zuì zài shī , xiān lì fēng mò chù 。
chàng chóu huáng juàn shàng , rú xiǎng dá shēn gǔ 。
wáng hóu fù fāng zhàng , xióng zhǎng wǒ suǒ yù 。
dú něi bù dé bǎo , zhōng xīn dàn chéng fú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
东南富饶,山水清美,但有一点热湿之气所困扰。天气阴晴变化,早晚不定,梅雨滋润了大地。文人聚会于高堂豪宴,金斝中的酒像浮蚁一般盛满。诗句飘然入耳,酒足饭饱五经肚。登上介亭,眺望着群山,环绕山麓。行路之人愁苦,热得似乎快要死了,此时正值丁月初伏。

站在高处俯视群峰,不少波浪般的山峦起伏,亦有三吴的景色展现在眼前,广阔的百越大地也映入双眼。汉朝时因忧虑而将一条朱蟠分割,尧帝的意愿则流传于黄屋之中。此时皇帝下旨传命之事不久,邮递速度极快。霸王项羽终于败下阵风,而杰出的文学家元白仰望天空高昂踏步前行。我歌唱着与你和谐共鸣,言谈间像吐出珍珠玉石般动人。唯一的遗憾是继承这些财富的继承者贫穷,囊箱中一片空旷。

刘邦侯爵英明的将领,博览文史,三冬都在读书。坐着吹口哨让胡骑退却,行走间歌唱着燕旦的悲歌。儒学的师长们久违的寂寞,如今断绝琴弦,终于取得今天的成就。我所得最多的是在诗词中,锋利的文字不可触碰。我唱和着黄卷上的诗歌,回响如同深谷的回声。王侯富足,有着方丈那么宽敞的居所,我只想要熊掌。虽然独自馋得吃不饱,但内心真诚满足。

这首诗《和刘景文登介亭》是袁毂所作,它充满了诗人对自然和文学的热爱,同时也表达了对人生和理想的思考。以下是赏析:和标签:
赏析:
诗人以东南山水为背景,描绘了一幅山水田园的画面。他感叹自己身处山水丰美之地,但也感受到了潮湿的天气和多变的气候。在这样的环境中,他与友人在高堂宴会,畅饮作诗,体验着文学和美食的双重满足。
诗中提到的介亭是一个高处,俯瞰山脉,让诗人心情愉悦。然而,诗人也表达了对酷热天气的不满,称之为“行路愁暍死”。他将目光投向远方,看到了三吴和百粤,这些地方在他的指尖和眼前。
诗中还涉及历史典故,如汉忧分朱蟠、尧意注黄屋等,表达了对古代文化和历史的敬仰。诗人自称为倡予,与友人刘景文共同和酬,赞美彼此的文学才华。然而,诗人也表达了对物质生活的渴望,但他仍然感到满足,并强调内心的诚实。
标签:
- 写景
- 抒情
- 咏史
- 友情
- 思考生活
- 饮食情感

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁毂介绍:🔈

袁毂,字容直,一字公济,鄞县(今浙江宁波)人。仁宗嘉佑六年(一○六一)进士。历知邵武军,通判杭州,知处州。终朝奉大夫。有文集七十卷,已佚。事见《宝庆四明志》卷八 查看更多>>

袁毂的诗:

相关诗词:

和安上弟雪中登介亭 (hé ān shàng dì xuě zhōng dēng jiè tíng)

朝代:宋    作者: 苏颂

滴沥泉池乱蕊珠,悠扬僧壁点頳糊。
登高偏见远山好,万瓦参差篆玉符。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

登望云亭 (dēng wàng yún tíng)

朝代:宋    作者: 吴芾

记得来时上此亭,亭荒有景亦徒清。
如今亭与景俱胜,水倍秀兮山倍明。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

介亭 (jiè tíng)

朝代:宋    作者: 陈宓

春融四泽形如介,着我茅亭跨此间。
纵使戴星朝玉阙,终输乘月看金澜。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

杭州八咏 介亭 (háng zhōu bā yǒng jiè tíng)

朝代:宋    作者: 赵拚

介亭羣石似飞来,深插云林两两排。
占得羣峯最高地,翠姿何处有尘霾。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

次韵刘耘庐 (cì yùn liú yún lú)

朝代:宋    作者: 赵文

江南有故事,极热介秋夏。
空斋得幽景,衆绿天所画。
对景惬余情,谈文及兹暇。
山风吹池月,不似城中夜。
百年易过花,万事庶生蔗。
羲和如走马,疾急不可靶。
何妨奴严光,讵肯吏侯霸。
一笑且披襟,新凉自无价。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

和文与可洋州园亭三十咏 涵虚亭 (hé wén yǔ kě yáng zhōu yuán tíng sān shí yǒng hán xū tíng)

朝代:宋    作者: 苏辙

虚亭面疏篁,窈窕衆景聚。
更与坐中人,行寻望来处。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

刘景文 (liú jǐng wén)

朝代:宋    作者: 姜特立

忆昔刘景文,其父死西战。
出身与我同,诗文亦璀璨。
结交苏与黄,秦张同一贯。
文武初不分,西班不须换。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

船子和尚遗迹在华亭朱泾之间圭上人即其所诛茅名西亭精舍介竹溪求诗於余寄题三绝 其一 (chuán zǐ hé shàng yí jì zài huá tíng zhū jīng zhī jiān guī shàng rén jí qí suǒ zhū máo míng xī tíng jīng shè jiè zhú xī qiú shī wū yú jì tí sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

诚和尚昔挂孤帆,圭上人今架小庵。
老去身无安顿处,挑包便拟作禅参。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

七月廿六日登四望亭小酌和赵守韵二绝 其二 (qī yuè niàn liù rì dēng sì wàng tíng xiǎo zhuó hé zhào shǒu yùn èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

极目风烟尽一城,身闲无日不登亭。
双明远与孤鸿没,绕郭一江罗带青。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。

梦野亭 (mèng yě tíng)

朝代:宋    作者: 唐恪

云梦泽南古景陵,登临聚景在幽亭。
几重湛湛陂湖绿,万叠阴阴桑柘青。

平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄平仄仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,平仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平○仄,平仄仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
平平仄平○,平仄○平仄。
仄仄平○仄,○平○仄仄。
平○仄仄平,仄平平仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄○仄。
○平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,○平仄平仄。