guò téng diào qín
过滕吊秦 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 曾丰 (zēng fēng)

浔流容派两江口,中有一城大如斗。
埤堞甎抏土藉隍,楼台瓦溃泥漫溜。
入言淮海初到时,江献其清山献奇。
彼私得之既以去,今幸存者皆其遗。
古藤阴下非眠处,肆言成谶终还悟。
末祸休冤黄绶欺,初谋已被儒冠误。
眉山处丧与得坎,朱崖儋耳全吾身。
孰知淮海造三昧,犹与眉山隔一尘。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

xún liú róng pài liǎng jiāng kǒu , zhōng yǒu yī chéng dà rú dòu 。
pí dié zhuān wán tǔ jiè huáng , lóu tái wǎ kuì ní màn liū 。
rù yán huái hǎi chū dào shí , jiāng xiàn qí qīng shān xiàn qí 。
bǐ sī dé zhī jì yǐ qù , jīn xìng cún zhě jiē qí yí 。
gǔ téng yīn xià fēi mián chù , sì yán chéng chèn zhōng huán wù 。
mò huò xiū yuān huáng shòu qī , chū móu yǐ bèi rú guān wù 。
méi shān chù sàng yǔ dé kǎn , zhū yá dān ěr quán wú shēn 。
shú zhī huái hǎi zào sān mèi , yóu yǔ méi shān gé yī chén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

浔江水容纳了派河水,在两江交汇处。其中有一座城池,大得如同一个斗器。
城墙由埤堞和甎砖垒砌而成,土壤覆盖着隍渠。楼台的瓦片已经崩溃,泥水漫流而过。
当初淮海一带刚刚开拓时,江水向淮海奉献清澈,山川奉献奇异之景。但后来私人得之,已经带走,现在能幸存的都是这些景观遗留下来的。
在古藤的阴影下并不是一个合适的睡眠之处,原本的言辞成为预言,最终还是会有所觉悟。
前朝的祸害停息了,冤屈也平息了,黄绶之人欺诈已经不再,但初时的计划却被儒冠之人所误导。
眉山的地方既有失去又有得到,朱崖和儋耳都保存了我的身体。
谁知道淮海之地造就了三昧的境界,仍然与眉山相隔不近,中间还有一尘之隔。

总结:

这首诗描绘了一个城池和其周围地域的景象。城中楼台瓦片残破,但山川之美犹存。淮海之地与眉山相隔,预示着境界不同。全诗揭示了人事变迁,物换星移,历史的沧桑变化。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者曾丰介绍:🔈

曾丰(一一四二~?)(生年据本集卷九《端午家集》“自我生壬戌”推定),字幼度,号撙斋,乐安(今属江西)人。孝宗乾道五年(一一六九)进士。淳熙九年(一一八二)知会昌县。十六年,知义宁县。宁宗庆元改元(一一九五)时,知浦城县。历隆兴、广东、广西帅漕幕,通判广州,知德庆府。享年近八十。有《撙斋先生缘督集》四十卷,宋时曾版行,已佚,元元统间五世孙德安欲重刻,未果。明万历间选刻爲十二卷。清四库馆臣据《永乐大典》,辑爲《缘督集》二十卷。今存清抄本四十卷,似仍爲宋本之旧。事见本集有关诗文及《道园学古录》卷三四《曾撙斋缘督集序》。 曾丰诗,以清抄本四十卷(藏南京图书馆)爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简... 查看更多>>

曾丰的诗:

相关诗词:

咏雪用滕字韵 (yǒng xuě yòng téng zì yùn)

朝代:宋    作者: 吕徽之

天上九龙施法水,人间二鼠啮枯藤。
鹜鹅声乱功收蔡,蝴蝶飞来妙过滕。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

动物

华亭百咏 秦女祠 (huá tíng bǎi yǒng qín nǚ cí)

朝代:宋    作者: 许尚

狼秦崇苛政,有女亦蒙冤。
欲吊兴亡事,神应耻重论。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

秦望阁 (qín wàng gé)

朝代:宋    作者: 王十朋

纸上观秦尚过秦,那堪山作眼中尘。
为言高阁登临者,莫作秦人视越人。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

秦淮 其一 (qín huái qí yī)

朝代:宋    作者: 郑獬

秦氏无过一再传,欲图万里据秦川。
汉家只在芒山下,却谓金陵五百年。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

滕王阁 (téng wáng gé)

朝代:宋    作者: 吴芾

尽道滕王阁太卑,合新旧观复雄规。
我来兴葺非难事,却恐俱为识者嗤。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

过广安吊张才叔谏议 (guò guǎng ān diào zhāng cái shū jiàn yì)

朝代:宋    作者: 陆游

春风疋马过孤城,欲吊先贤涕已倾。
许国肺肝知激烈,照人眉宇尚峥嵘。
中原成败寜非数,後世忠邪自有评。
叹息知人真未易,流芳遗臭尽书生。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

滕王阁 (téng wáng gé)

朝代:宋    作者: 释晦机

槛外长江去不回,槛前杨柳後人栽。
当时唯有西山在,曾见滕王歌舞来。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

寄岘山愿公三首 一 (jì xiàn shān yuàn gōng sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 齐己

形影更谁亲,应怀漆道人。
片言酬凿齿,半偈伏姚秦。
榛莽池经烧,蒿莱寺过春。
心期重西去,一共吊遗尘。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

送张子厚滕县行 (sòng zhāng zǐ hòu téng xiàn xíng)

朝代:宋    作者: 徐积

战国甚於狼虎鬬,孟子力将仁义兴。
岂无父老传闻事,为我访之邹薛滕。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。

滕王阁 (téng wáng gé)

朝代:宋    作者: 易士达

滕王歌舞旧城楼,一度登临一度愁。
惟有西山南浦景,教人千古说洪州。

平平平仄仄平仄,○仄仄平仄○仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄○仄仄。
仄平平仄平仄平,平○○平平○平。
仄平仄平仄仄仄,平仄平仄平○○。
仄平平仄平平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,○仄平平仄仄平。