fù xiù yuǎn táng
赋秀远堂 🔈
翰林李谪仙,埋骨青山下。
平生爱此山,老去终不舍。
放逐鵷鹭行,追随鸡黍社。
文采今尚存,英风满松檟。
寥寥五百年,好尚世所寡。
韩子荆州後,为求袭良冶。
乃祖当时辈,异代同潇洒。
结堂山之阳,真趣非少假。
秀色来天外,远势包平野。
烟岚浮翠黛,揽之不容把。
徜徉盘谷游,屡请秣吾马。
时无谪仙人,登临谁赋者。
九原如可作,一奠招魂斝。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
翰林李谪仙,长眠在青山之下。他一生钟爱这座山,年老离去也不舍得离开。曾经放逐白鹭徜徉,也曾追随乡村的鸡黍社稷。他的文采至今依然传世,英风飘逸如同松柏交植。虽然已经过去了五百年,他所倡导的理念依然被世人所稀少珍视。
韩子(指李谪仙)后来到了荆州,为了学习冶铁技艺,希望能够传承祖辈的智慧,与同代人一同追求自由豁达的境界。在结堂山的阳坡上,他真切感受到了那种追求真趣的坦荡心境,而非虚浮的浮夸。
山上的秀丽景色,好似来自天外,遥遥包裹平野,烟雾弥漫,青翠葱茏,美不胜收,揽之不尽。
他常常徜徉在盘谷间游走,多次请来老马进行驰骋。在这样的时刻,当时没有类似谪仙这样有才华的人,而九原山如果能被他咏颂,那么就请我为他举杯祭酒,招呼英灵。
【全文总结:】这篇古文描写了翰林李谪仙对青山的热爱与不舍,以及他在逐鹭追黍的同时,依然怀揣着文采和追求自由豁达的精神。五百年后,他的才华仍被世人所珍视。在结堂山阳坡上,他体悟到了真趣非虚浮的境界,山上的秀丽景色美不胜收。他常常在盘谷游走,与马儿畅快奔驰,当时无人能比,如今且为他举杯祭酒,招呼英灵。
相关诗词:
潚再往剡中念之尤切作诗宽之 (sù zài wǎng yǎn zhōng niàn zhī yóu qiè zuò shī kuān zhī)
剡县不为远,丞官勿谓卑。
鼓盆知爱重,去国倍行迟。
堂上森三老,房中秀一儿。
加餐了官事,莫赋悼亡诗。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
次零陵太守竞秀堂韵四首 其一 (cì líng líng tài shǒu jìng xiù táng yùn sì shǒu qí yī)
层峦远近翠浮空,人道山川似剡中。
正要潇湘含远色,莫教江上起樵风。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
王秀才贽赋乞诗为别归毗陵 (wáng xiù cái zhì fù qǐ shī wèi bié guī pí líng)
矩步敝长裾,清漳访病夫。
得交欣凤举,赏赋怯霓呼。
道胜稽论秀,人遐亟去都。
一篷江上雨,归思满菰芦。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
寄题范氏六桂堂 (jì tí fàn shì liù guì táng)
荣到蟾宫父子同,满堂天秀望仙峰。
六枝已胜燕山桂,八子须攀颍水龙。
风信动人香远远,月华垂地影重重。
余芳更有成林日,行见君家万里封。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
题秀野堂 (tí xiù yě táng)
秀野临空阔,三堂若是班。
荷香平入座,湖影倒涵山。
鱼鸟丹青里,云烟水墨间。
他年傥同社,应共狎鸥闲。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
寄题时上人碧云堂 (jì tí shí shàng rén bì yún táng)
望望佳人来,未来云已暮。
当时千里恨,不独看云故。
何此启虚堂,定知吟秀句。
还会古人心,古人非特赋。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
送觉禅人 (sòng jué chán rén)
明月堂虚客不留,衡湘秀处赋清游。
回途复妙无遗影,天水从来一样秋。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
登清音堂 其三 (dēng qīng yīn táng qí sān)
平生秀句诵随州,今日身亲历胜游。
欲赋江山无好语,强赓归鸟与孤舟。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
程元成待制书来叙别圃揽有亭葵心秀野二堂之胜见索恶语老病不暇徧赋谩往一篇 (chéng yuán chéng dài zhì shū lái xù bié pǔ lǎn yǒu tíng kuí xīn xiù yě èr táng zhī shèng jiàn suǒ è yǔ lǎo bìng bù xiá biàn fù màn wǎng yī piān)
烛引金莲白玉堂,宫垂银榜左春坊。
毛曾久倚黄门树,武子今封召伯棠。
揽有羡君花竹秀,课无怜我簿书忙。
欲知两地相同处,亭午葵心向太阳。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。
聚秀阁 (jù xiù gé)
清源山远水流长,九日溪山更异常。
高阁摩云聚秀气,禅僧秀气聚中藏。
仄平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄○平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄平仄平仄。
?平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平○平仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平平仄。