dēng qián shān guān
登潜山观 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 窦参 (dòu cān)

山势欲相抱,一条微径盘。
攀萝歇复行,始得凌仙坛。
闻道葛夫子,此中链还丹。
丹成五色光,服之生羽翰。
灵草空自绿,余霞谁共餐。
至今步虚处,犹有孤飞鸾。
幽幽古殿门,下压浮云端。
万丈水声落,四时松色寒。
既入无何乡,转嫌人事难。
终当远尘俗,高卧从所安。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

shān shì yù xiāng bào , yī tiáo wēi jìng pán 。
pān luó xiē fù xíng , shǐ dé líng xiān tán 。
wén dào gě fū zǐ , cǐ zhōng liàn huán dān 。
dān chéng wǔ sè guāng , fú zhī shēng yǔ hàn 。
líng cǎo kōng zì lǜ , yú xiá shuí gòng cān 。
zhì jīn bù xū chù , yóu yǒu gū fēi luán 。
yōu yōu gǔ diàn mén , xià yā fú yún duān 。
wàn zhàng shuǐ shēng luò , sì shí sōng sè hán 。
jì rù wú hé xiāng , zhuǎn xián rén shì nán 。
zhōng dāng yuǎn chén sú , gāo wò cóng suǒ ān 。

登潛山觀

—— 竇參

山勢欲相抱,一條微徑盤。
攀蘿歇復行,始得凌仙壇。
聞道葛夫子,此中鍊還丹。
丹成五色光,服之生羽翰。
靈草空自綠,餘霞誰共餐。
至今步虛處,猶有孤飛鸞。
幽幽古殿門,下壓浮雲端。
萬丈水聲落,四時松色寒。
既入無何鄉,轉嫌人事難。
終當遠塵俗,高臥從所安。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

shān shì yù xiāng bào , yī tiáo wēi jìng pán 。
pān luó xiē fù xíng , shǐ dé líng xiān tán 。
wén dào gě fū zǐ , cǐ zhōng liàn huán dān 。
dān chéng wǔ sè guāng , fú zhī shēng yǔ hàn 。
líng cǎo kōng zì lǜ , yú xiá shuí gòng cān 。
zhì jīn bù xū chù , yóu yǒu gū fēi luán 。
yōu yōu gǔ diàn mén , xià yā fú yún duān 。
wàn zhàng shuǐ shēng luò , sì shí sōng sè hán 。
jì rù wú hé xiāng , zhuǎn xián rén shì nán 。
zhōng dāng yuǎn chén sú , gāo wò cóng suǒ ān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
山势欲相抱,一条小路盘旋。
攀爬着藤萝歇息又继续前行,才能到达凌仙坛。
听说葛夫子在此地留下丹药,可以延年益寿。
丹药成就五彩光芒,服用后能长出羽毛翅膀。
灵草仍然绿叶茂盛,谁与我一同分享这美景。
直到今日仍在虚无的地方,有一只独自飞翔的凤凰。
古老殿门幽静无声,压在浮云之上。
瀑布水声万丈落下,四季间松树呈现寒冷的色彩。
既然进入了这无何之乡,转而开始嫌弃起尘世的纷扰。
最终要与尘世俗务远离,高卧在自己认为安宁的地方。




总结:

这首诗以自然山景为背景,描绘了一个人在追求仙境之路上的奋斗和遭遇。诗人通过描写山势相连、小径蜿蜒、攀爬藤萝等景象,表达了登仙之路的艰辛和曲折。同时,诗中提到了葛夫子留下的丹药,象征着寻求长生不老的渴望。诗人通过描述丹药成就羽翼、灵草绿叶、余霞凤凰等景象,展现了仙境的神秘与美好。然而,诗末表达了对尘世纷扰的厌倦和远离世俗的向往,最终追求内心的宁静与安逸。整首诗以自然景物的描写和仙境幻想的对比,传达了对于追求超凡脱俗的人生理想的思考与追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者窦参介绍:🔈

窦参,字时中,岐州人。以门荫累官中丞,德宗以爲宰相。後贬郴州别驾,赐死。诗三首。 查看更多>>

窦参的诗:

相关诗词:

喜张叔潜登第 (xǐ zhāng shū qián dēng dì)

朝代:宋    作者: 曹勋

潜也忠良士,骞腾喜纵观。
主文收俊彦,学校益尊安。
台阁名闻久,交游意始宽。
佐时行拭目,正论耸朝端。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

东坡先生挽词 其一二 (dōng pō xiān shēng wǎn cí qí yī èr)

朝代:宋    作者: 释道潜

文登五日召公归,海市奇观与愿违。
已蛰鱼龙能再起,人间异事古来稀。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

动物

出塞 二 (chū sài èr)

朝代:唐    作者: 于鹄

微雪军将出,吹笳天未明。
观兵登古戍,斩将对双旌。
分阵瞻山势,潜兵制马鸣。
如今青史上,已有灭胡名。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

次韵答陈殿丞南塘观鱼见寄 (cì yùn dá chén diàn chéng nán táng guān yú jiàn jì)

朝代:宋    作者: 李觏

鳞鬣摧残几许年,水平风静得潜渊。
喜无美味登君俎,且学骊龙尽日眠。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

动物

横吹曲辞 出塞曲 一 (héng chuī qū cí chū sài qū yī)

朝代:唐    作者: 于鹄

微雪将军出,吹笳天未明。
观兵登古戍,斩将对双旌。
分阵瞻山势,潜军制马鸣。
如今新史上,已有灭胡名。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

和渔具十绝 其九 (hé yú jù shí jué qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 牟巘

登登远还合,声从何处起。
鱼走潜深波,祸在深波里。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

游承天寺後园登月台赠潜老 其二 (yóu chéng tiān sì hòu yuán dēng yuè tái zèng qián lǎo qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

月台无屋有空坛,空处观空眼界宽。
不惹世间尘一点,氷轮心镜两团团。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

登富阳观山亭 其一 (dēng fù yáng guān shān tíng qí yī)

朝代:宋    作者: 程俱

游云凝空日无华,烟江冥迷如眼花。
观山直南是秦望,不见高青天雨沙。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

登江山伟观 (dēng jiāng shān wěi guān)

朝代:宋    作者: 许及之

江山如抱画难加,伟观标名似太夸。
千古云烟无尽藏,百年登览足生涯。
诗情与客来天际,潮汛邀人上斗槎。
自是皇恩聊许借,儿童莫便认吾家。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。

登兰溪亭 (dēng lán xī tíng)

朝代:宋    作者: 赵鼎

帆落溪风转,山明雾雨收。
登临本乘兴,惝恍却生愁。
独雁竟安往,潜鱼不可求。
何年定归计,复此过扁舟。

平仄仄○仄,仄平平仄平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
平平仄仄平,仄平平仄仄。
平仄○仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平平平,仄平平仄○。
平○仄平仄,平仄○仄平。