shǒu xià jìng guān táng shū huái
首夏静观堂书怀 🔈
杖策下层岭,来憩云外庄。
檐低绕颓垣,澹泊在一堂。
山高户牖虚,风清长夏凉。
翳翳动林影,潋潋浮溪光。
心远与世隔,独有文史香。
汲井资咽漱,莳药助体强。
园中橘为奴,沼内芰堪裳。
苍官青不老,篱下明秋芳。
陶情在庶物,养性归琴觞。
矫首起遐观,是中有濠梁。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
持着拐杖走下低矮的山岭,来到了飘渺的云外庄园。庭院的屋檐低垂,环绕着颓垣残壁,宁静淡泊的氛围萦绕在整个房堂里。山峰高耸,窗户虚掩,清风吹拂着盛夏时节的凉爽。树影婆娑,水面泛起涟漪的光芒。
心境遥远,与尘世隔绝,只有文史的馨香陪伴。汲水于井,漱口喉咙,种植草药来助长身体的健壮。园中的橘树和池塘中的芰荷都在守候着。岁月虽老,心灵依旧清新,篱笆下散发着明媚的秋日芬芳。陶情在平凡事物中流淌,养性归于琴声与酒杯。
抬头自得,远眺广阔的景象,其中有一条濠渠蜿蜒而过,恍若其中蕴藏了深远的哲理。
全诗写景抒怀,通过描绘山水园林的景色以及生活琐事,表达了远离尘嚣、安享清静的心境,同时凸显了对文化和内心修养的追求。
相关诗词:
静观堂十偈 其一 (jìng guān táng shí jì qí yī)
静观打透两重关,无静无观总一般。
须信静时非境静,从知观处是心观。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
和叔康首夏书怀五首 其四 (hé shū kāng shǒu xià shū huái wǔ shǒu qí sì)
区区并海作民官,手里鱼须竹已乾。
仕路蹉跎诚计拙,世情巘险为心寒。
但全冲气充丹府,莫问灵苗采紫团。
夏景渐长民事简,静开黄卷爇香丸。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
答金山禅师 (dá jīn shān chán shī)
远公手札远相招,陶令怀归正郁陶。
遥想宴堂长夏静,坐临江水看风涛。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
静胜堂夏日呈王尉 (jìng shèng táng xià rì chéng wáng wèi)
虚堂吏事稀,吟卧欲忘机。
窗静蜂迷出,帘轻燕误飞。
烦心倾晚簟,倦体快风衣。
更想霜云外,同君看翠微。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
郡斋水阁闲书 静观 (jùn zhāi shuǐ gé xián shū jìng guān)
十许纹鱼弄水,一双花鸭眠沙。
静观只恐惊去,无语凭栏日斜。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
和书天庆观贺秘监堂三首 其二 (hé shū tiān qìng guān hè mì jiān táng sān shǒu qí èr)
史君平昔慕玄清,一到祠堂意一新。
户外黄冠应指点,公应便是谪仙人。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
题静照堂 (tí jìng zhào táng)
堂构虚闲处,师心静照中。
当门自流水,满院占清风。
趺坐通禅观,高谈说性空。
那知人世上,日月有樊笼。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
奉和袭美夏景无事因怀章来二上人次韵 二 (fèng hé xí měi xià jǐng wú shì yīn huái zhāng lái èr shàng rén cì yùn èr)
忽忆高僧坐夏堂,厌泉声闹笑云忙。
山重海澹怀中印,月冷风微宿上方。
病後书求嵩少药,定回衣染贝多香。
何时更问逍遥义,五粒松阴半石牀。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
晖晖堂 (huī huī táng)
堂上何为绝点埃,堂前翠箒扫空阶。
遥怜薄日晖晖静,影入高人燕坐怀。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。
静春堂 (jìng chūn táng)
游子如蜂蝶,纷纷讵识春。
先生静中观,物物寓吾仁。
仄仄仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,平平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,仄仄仄平平。
○平平仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平○,仄○仄平平。