shè dào bù dé guī tí jiāng shàng shí
赦到不得归题江上石 🔈
家住东京里,身投南海西。
风烟万里隔,朝夕几行啼。
圣主讴歌洽,贤臣法令齐。
忽闻铜柱使,走马报金鸡。
弃市沾皇渥,投荒漏紫泥。
魂疲山鹤路,心醉[跕]鸢溪。
天鉴诛元恶,宸慈恤远黎。
五方思寄刃,万姓喜然脐。
自幼输丹恳,何尝玷白圭。
承言窜遐魅,雪枉间深狴。
坟壠无由谒,京华岂重跻。
炎方谁谓广,地尽觉天低。
百卉杂殊怪,昆虫理赖暌。
闭藏元不蛰,摇落反生荑。
疟瘴因兹苦,穷愁益复迷。
火云蒸毒雾,阳雨濯阴霓。
周乘安交趾,王恭辑画题。
少宽穷涸鲋,犹愍触藩羝。
配宅隣州廨,斑苗接野畦。
山空闻鬬象,江静见游犀。
翰墨思诸季,裁缝忆老妻。
小儿应离褓,幼女未攀筓。
梦蝶翻无定,蓍龟讵有倪。
谁能竟此曲,曲尽气酸嘶。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
家住東京裏,身投南海西。
風烟萬里隔,朝夕幾行啼。
聖主謳歌洽,賢臣法令齊。
忽聞銅柱使,走馬報金雞。
棄市沾皇渥,投荒漏紫泥。
魂疲山鶴路,心醉[跕]鳶溪。
天鑒誅元惡,宸慈恤遠黎。
五方思寄刃,萬姓喜然臍。
自幼輸丹懇,何嘗玷白圭。
承言竄遐魅,雪枉間深狴。
墳壠無由謁,京華豈重躋。
炎方誰謂廣,地盡覺天低。
百卉雜殊怪,昆蟲理賴暌。
閉藏元不蟄,搖落反生荑。
瘧瘴因茲苦,窮愁益復迷。
火雲蒸毒霧,陽雨濯陰霓。
周乘安交趾,王恭輯畫題。
少寬窮涸鮒,猶愍觸藩羝。
配宅隣州廨,斑苗接野畦。
山空聞鬬象,江靜見游犀。
翰墨思諸季,裁縫憶老妻。
小兒應離褓,幼女未攀筓。
夢蝶翻無定,蓍龜詎有倪。
誰能竟此曲,曲盡氣酸嘶。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
家住东京城,身在南海之西。
风尘千里隔断,朝夕常流泪。
圣明君王歌咏充溢,贤臣遵循法令齐心。
忽然听闻铜柱使者,急速骑马传递消息。
弃去尘世的俗市,沾取皇帝的恩宠,转而流落荒野,被漆黑的泥土覆盖。
魂魄疲倦如行走的山鹤路,心情陶醉于自由飞翔的鸢溪。
天地清鉴昭示诛除元恶,皇帝慈悲怜恤远近黎民。
五方思念披发而来,万姓喜形于脸上。
自幼就学习丹道之术,从未曾玷污清白的品德。
承受命令追逐窜逃的魅魍,像雪花飘散在深渊之间。
无缘前往墓坟瞻仰拜谒,京华之地岂能轻易踏足。
辽阔炎热的方土,谁能称其广大?大地的尽头觉得天空很低。
百卉花草形态各异怪异,昆虫之间互相依存着生态。
世间生灵未必冬眠蛰伏,震荡的风雨反而孕育着丰收。
疟疾与瘴气因此而痛苦,贫困之忧更使人陷入迷茫。
烈日下炽热的云团,阳光雨水交替洗涤着彩虹。
车驾驶往安乐之足,王公贵族皆来绘画题诗。
寡淡狭窄的水域中,依然怜悯与接纳着贫困的百姓。
居所邻近州郡衙门,斑驳苗族人与庄稼接壤。
山间时常传来鬬象的嘶鸣,江水平静时可见游荡的犀牛。
文人雅士思念古代名士,裁缝回忆自己的年迈妻子。
小男孩应该离开襁褓,幼女尚未攀爬牆垣。
梦中的蝴蝶飞翔无常,占卜的龟蓍何曾有准确的预示。
谁能真正理解这曲调,曲终之时气息尽成哀嘶。
赏析::
这首诗是唐代诗人沈佺期的《赦到不得归题江上石》。诗人以自己的经历为背景,表达了在政治风云变幻中的坎坷遭遇和内心的挣扎。
首先,诗人以第一句"家住东京里,身投南海西",将自己的居所与政治中心的距离相对比,暗示了他身处边远之地,与朝廷的联系遥远。接着,"风烟万里隔,朝夕几行啼"表现了诗人对家园的思念之情,通过"朝夕几行啼"一句,展现了他长期流离失所、忧国忧民的心情。
诗中出现了许多与政治相关的词汇,如"圣主讴歌洽,贤臣法令齐","忽闻铜柱使,走马报金鸡","疟瘴因兹苦,穷愁益复迷",这些词句表明诗人关心国家政治,对国家兴衰感到焦虑。特别是"百卉杂殊怪,昆虫理赖暌",以草木虫鸟的形象,寓意国家社会的纷杂和困顿。
诗的后半部分,诗人表达了对家庭和亲人的思念,"少宽穷涸鲋,犹愍触藩羝","小儿应离褓,幼女未攀筓",通过这些家庭的描写,增加了诗人的人情味,使整首诗更加感人。
最后,诗人以自己的生活经历为背景,以政治变局和个人遭遇为线索,表达了对国家兴亡和个人命运的思考。整首诗充满了沉痛的抒发和对人生的感慨,同时也反映了唐代社会动荡不安的背景。
标签: 抒情、咏史、家国情怀
沈佺期的诗:
-
郊庙歌辞 享龙池乐章 第三章
龙池跃龙龙已飞,龙德[光]天天不违。...
-
鼓吹曲辞 巫山高二首 一
巫山峰十二,环合隐昭回。俯眺琵琶峡,...
-
鼓吹曲辞 巫山高二首 二
神女向高唐,巫山下夕阳。裴回作行雨,...
-
鼓吹曲辞 芳树
何地早芳菲?宛在长门殿。夭桃色若绶,...
-
鼓吹曲辞 有所思
君子事行役,再空芳岁期。美人旷延伫,...
-
鼓吹曲辞 钓竿篇
朝日敛红烟,垂竿向绿川。人疑天上坐,...
-
横吹曲辞 出塞
十年通大漠,万里出长平。寒日生戈劒,...
-
横吹曲辞 折杨柳
玉窗朝日映,罗帐春风吹。拭泪攀杨柳,...
-
横吹曲辞 关山月
汉月生辽海,曈曨出半晖。合昏玄兔郡,...
-
横吹曲辞 长安道
秦地平如掌,层城出云汉。楼阁九衢春,...
- 沈佺期诗全集>>
相关诗词:
麦熟有感 (mài shú yǒu gǎn)
去年经春频肆赦,拜赦人忙走如马。
五月不雨麦苗死,赦频不能活穷寡。
今年经春无赦书,十日一雨及时下。
五月麦熟人民饱,一麦胜如四度赦。
吾愿吾君与吾相,调和阴阳活元化。
阴阳无病元气和,风雨调顺苗多稼。
使麦长熟人不饥,敢告吾君不须赦。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
观赦文 (guān shè wén)
吾皇恭己奉三无,大赦敷天孰向隅。
自顾归田夙遭遇,与人同庆倍欢呼。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
硖石遇赦 (xiá shí yù shè)
天网初开释楚囚,残骸已废自知休。
荷蓑不是人间事,归去沧江有钓舟。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
冬後三日郊赦到同郡官拜敕回有感 (dōng hòu sān rì jiāo shè dào tóng jùn guān bài chì huí yǒu gǎn)
诏书夜下走风雷,清晓州门拜敕回。
天上六龙归禁阙,人间一雨到根荄。
江边时日将舒柳,雪後春光欲到梅。
白首放臣随衆喜,教儿深酌手中杯。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
庚子年遇赦 (gēng zǐ nián yù shè)
时清无大赦,何以安天下?直到赤眉来,始寻黄纸写,草草蠲赋与(《学海》本作「税」),忙忙点兵马。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
迎赦呈王志夫李德孺师伯浑 (yíng shè chéng wáng zhì fū lǐ dé rú shī bǎi hún)
平明置骑传诏函,帝意欲与东皇参。
青城回仗国人喜,金鸡衔赦天恩覃。
吾君爱民靡不到,黄纸字密如吴蚕。
纪元故事极用九,圣政尽美方登三。
嗟余久已去魏阙,梦想豹尾犹毵毵。
过郊一月方拜赦,始知身落天西南。
欢呼已怪衰病愈,蹈舞更觉春风酣。
何当与子归共载,二月起柁江如蓝。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
题吕元圭诗後 (tí lǚ yuán guī shī hòu)
黄鹤楼边横笛吹,石亭窗上更题诗。
世人不识还归去,江水云山空渺弥。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
再题青城山 (zài tí qīng chéng shān)
万里清游不暇慵,双旌换得一枝筇。
来从井络直西路,上到江源第一峰。
海内闲身输我佚,山中佳气为人浓。
题诗试刻岩前石,付与他年藓晕重。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
晚晴步谒杨令於乌龙寺 (wǎn qíng bù yè yáng lìng wū wū lóng sì)
举头廓廓见晴虚,山色秋光得自如。
杖履可行三里近,斧斤不赦万松疏。
上人坐设刀圭饮,乃祖家无担石储。
语罢寒温晚归去,相逢应不问迁除。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
挽船 (wǎn chuán)
羣儿生长轻江湖,上船下船谁使驱。
江牵百丈沙水涩,岸上风雪兼泥涂。
下循枯苇鹅鸭乱,上控绝壁猿猱呼。
可怜进寸得退尺,挽脚不住头欲扶。
均之两两穷性命,我自有罪非尔辜。
二年学省一不补,天子幸赦怜其愚。
一船放归小如叶,满载岂有海上珠。
琴书之外求长物,去时未有来时无。
尔曹怜我共努力,归路尚远天西隅。
泊船且醉花柳岸,为尔尚肯满眼沽。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○○平。
○仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平○平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○○仄仄○。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。