pú jiǔ kè qián táng yǒu chuī dí yuè xià zhě tóng lǚ wén zhī qī rán jiē yǒu guī sī shǔ lìng fù zhī
仆久客钱塘有吹笛月下者同旅闻之凄然皆有归思属令赋之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李远 (lǐ yuǎn)

柯亭之椽不复得,蕲州黄竹今尚存。
苍崖翠壁産修干,千顷萧索烟云昏。
羌人眼力发天巧,长笛裁成凤膺饱。
老龙余响出空星,欲喷炎天作秋晓。
西湖夜寂凉风生,山头一钩新月明。
商声凄悲羽声壮,行子忽忽难为情。
时无绿珠清音激皓齿,野王临风三弄亦已矣。
唯有愁端无古今,举刀不断东流水。
深闺兰灯照空牀,笛声不如离恨长。
曲终人散一惆怅,回首江山非故乡。
万事浮云过寥廓,且醉盃中琥珀薄。
君不见玉管横吹黄鹤楼,江城五月梅花落。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

kē tíng zhī chuán bù fù dé , qí zhōu huáng zhú jīn shàng cún 。
cāng yá cuì bì chǎn xiū gān , qiān qǐng xiāo suǒ yān yún hūn 。
qiāng rén yǎn lì fā tiān qiǎo , cháng dí cái chéng fèng yīng bǎo 。
lǎo lóng yú xiǎng chū kōng xīng , yù pēn yán tiān zuò qiū xiǎo 。
xī hú yè jì liáng fēng shēng , shān tóu yī gōu xīn yuè míng 。
shāng shēng qī bēi yǔ shēng zhuàng , xíng zǐ hū hū nán wéi qíng 。
shí wú lǜ zhū qīng yīn jī hào chǐ , yě wáng lín fēng sān nòng yì yǐ yǐ 。
wéi yǒu chóu duān wú gǔ jīn , jǔ dāo bù duàn dōng liú shuǐ 。
shēn guī lán dēng zhào kōng chuáng , dí shēng bù rú lí hèn cháng 。
qū zhōng rén sàn yī chóu chàng , huí shǒu jiāng shān fēi gù xiāng 。
wàn shì fú yún guò liáo kuò , qiě zuì bēi zhōng hǔ pò báo 。
jūn bù jiàn yù guǎn héng chuī huáng hè lóu , jiāng chéng wǔ yuè méi huā luò 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

柯亭上的梁木已不复得,蕲州地区的黄竹如今还在生长。苍崖翠壁上生长着修长的竹子,千顷荒凉之地烟云昏暗。羌人用巧思,将长笛制成凤凰形状的吹管,丰满的凤膺装饰其中。古老的龙发出余音,仿佛要喷出炎天,化作初秋的晨曦。
夜晚西湖静谧,凉风吹拂,山头挂着一弯新月明亮。商声悲凄,羽声雄壮,行子们忽忽间难以抑制情感。那时候还没有绿珠清音来震慑白牙,野王吹奏的三弄曲调也早已消逝。只有愁怀不分古今,持刀时断流动的东流水。
深闺内的兰灯照亮空寂的牀榻,笛声比不上别离的伤感长久。曲终之后人们离散,心中怅然若失,回望江山已不再是故乡。
世间万事如同浮云飘渺而过,此时只管醉倒,盛满酒杯中的琥珀般的酒。君可曾见那玉管横吹黄鹤楼,江城五月梅花飘落。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李远介绍:🔈

李远,字器之,毗陵(今江苏常州)人。高宗绍兴二十七年(一一五七)进士。孝宗乾道二年(一一六六),除秘书省正字,迁校书郎,着作佐郎。五年,爲福建安抚司参议官。事见《南宋馆阁录》卷七、八。今录诗四首。 查看更多>>

李远的诗:

相关诗词:

闻笛 (wén dí)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

凄凄吹笛裂寒云,羁客难禁醒坐闻。
声逐逝波流不断,月明吹老戍回军。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

钱塘闻子规 其一 (qián táng wén zǐ guī qí yī)

朝代:宋    作者: 艾性夫

汴水凄凉已百年,长因啼鸟一潸然。
天津桥上无人听,尚喜钱塘有杜鹃。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

戍兵有新婚之明日遂行者予闻而悲之为作绝句二首 其二 (shù bīng yǒu xīn hūn zhī míng rì suì xíng zhě yǔ wén ér bēi zhī wèi zuò jué jù èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆游

夜静孤村闻笛声,溪头月落欲三更。
不须吹彻阳关曲,中有征人万里情。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

以诗句咏梅 玉笛冰滩索同赋 (yǐ shī jù yǒng méi yù dí bīng tān suǒ tóng fù)

朝代:宋    作者: 方蒙仲

笛谱久无传,冷落孤山社。
觅得半个难,何况同赋者。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

李微之闻其弟贯之西归以诗迓之刘左史和韵属余同赋 其六 (lǐ wēi zhī wén qí dì guàn zhī xī guī yǐ shī yà zhī liú zuǒ shǐ hé yùn shǔ yú tóng fù qí liù)

朝代:宋    作者: 魏了翁

曩与刘公同一邦,如今背我去堂堂。
京师尊贵在朝者,为问谁能踰阿章。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

仆射相公偶话於故集贤张学士厅写得德裕与仆射旧唱和诗其时和者五人惟仆射与德裕皆列高位凄然怀旧辄献此诗 (pú shè xiàng gong ǒu huà wū gù jí xián zhāng xué shì tīng xiě dé dé yù yǔ pú shè jiù chàng hè shī qí shí hé zhě wǔ rén wéi pú shè yǔ dé yù jiē liè gāo wèi qī rán huái jiù zhé xiàn cǐ shī)

朝代:唐    作者: 李德裕

赋感邻人篴,诗留夫子墙。
延年如有作,应不用山王。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

凉州词 二 (liáng zhōu cí èr)

朝代:唐    作者: 孟浩然

异方之乐令人悲,羌笛胡笳不用吹。
坐看今夜关山月,思杀边城游侠儿。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

归到 (guī dào)

朝代:宋    作者: 晁说之

归到故庐同逆旅,人生本自怕牢愁。
雨声岂有京华态,羁思仍多澧浦秋。
久禁令人类疾病,新闻向汝重咿喔。
顾无道义论轻重,何处王公门可游。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

夜宿下沙步有小浦藏舟于口惧有风也是夜浪忽作声如潮舟为之撼如是者三舟人惊惧初谓有风起视则天籁不号星月皎然篙工云江中畏炮炙邻舟有煎油者岸圮而浪生晓视之果有圮处或云鼋鼍之属因记之 (yè sù xià shā bù yǒu xiǎo pǔ cáng zhōu yú kǒu jù yǒu fēng yě shì yè làng hū zuò shēng rú cháo zhōu wèi zhī hàn rú shì zhě sān zhōu rén jīng jù chū wèi yǒu fēng qǐ shì zé tiān lài bù hào xīng yuè jiǎo rán gāo gōng yún jiāng zhōng wèi pào zhì lín zhōu yǒu jiān yóu zhě àn pǐ ér làng shēng xiǎo shì zhī guǒ yǒu pǐ chù huò yún yuán tuó zhī shǔ yīn jì zhī)

朝代:宋    作者: 王十朋

疑向钱塘宿,潮头夜半声。
油煎江岸圮,舟撼梦魂惊。
浪自鼋鼍吐,风从芦苇生。
江神不迁怒,顷刻为吾平。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。

有闻若管吹者意儿童为之问之乃鸟有名竹管者其声政如是云作三绝 其一 (yǒu wén ruò guǎn chuī zhě yì ér tóng wèi zhī wèn zhī nǎi niǎo yǒu míng zhú guǎn zhě qí shēng zhèng rú shì yún zuò sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

细听非笛复非芦,绝讶儿童底所呼。
邂逅因之问何似,鸟鸣竹管自乌乌。

平平平平仄仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄仄平○,平○平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄○平仄平仄。
仄平平仄仄○平,仄○平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平仄平平仄平。
平平平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平平仄平平平仄仄仄,仄○○平○仄仄仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
○平平平仄○平,仄平仄○○仄○。
仄平平仄仄平仄,○仄平平平仄平。
仄仄平平○平仄,○仄平○仄仄仄。
平仄仄仄仄○○平仄平,平平仄仄平平仄。