móu chuàng lǐng yào tíng
谋创领要亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 汪熙 (wāng xī)

生平酷爱山,好山宁相远。
知吾入山意,幽致竞牵挽。
信步杖藜轻,升高腰脚健。
小雨着黄落,索索声相溷。
僧窗事事幽,蕉肥野菊曼。
尘市仅隔水,心安即为遯。
有岩瞰清溪,古木鬰萝蔓。
前冈连远嶂,万象纷自献。
人生有物缘,参合甚符券。
缘外倘强求,十一失千万。
此地乃天与,一亭吾欲建。
寄言岩下石,为偿把钓愿。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

shēng píng kù ài shān , hǎo shān níng xiāng yuǎn 。
zhī wú rù shān yì , yōu zhì jìng qiān wǎn 。
xìn bù zhàng lí qīng , shēng gāo yāo jiǎo jiàn 。
xiǎo yǔ zhe huáng luò , suǒ suǒ shēng xiāng hùn 。
sēng chuāng shì shì yōu , jiāo féi yě jú màn 。
chén shì jǐn gé shuǐ , xīn ān jí wèi dùn 。
yǒu yán kàn qīng xī , gǔ mù yù luó màn 。
qián gāng lián yuǎn zhàng , wàn xiàng fēn zì xiàn 。
rén shēng yǒu wù yuán , cān hé shèn fú quàn 。
yuán wài tǎng qiǎng qiú , shí yī shī qiān wàn 。
cǐ dì nǎi tiān yǔ , yī tíng wú yù jiàn 。
jì yán yán xià shí , wèi cháng bǎ diào yuàn 。

謀創領要亭

—— 汪熙

生平酷愛山,好山寧相遠。
知吾入山意,幽致競牽輓。
信步杖藜輕,升高腰脚健。
小雨著黄落,索索聲相溷。
僧窗事事幽,蕉肥野菊曼。
塵市僅隔水,心安即爲遯。
有巖瞰清溪,古木鬰蘿蔓。
前岡連遠嶂,萬象紛自獻。
人生有物緣,參合甚符券。
緣外倘强求,十一失千萬。
此地乃天與,一亭吾欲建。
寄言巖下石,爲償把釣願。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

shēng píng kù ài shān , hǎo shān níng xiāng yuǎn 。
zhī wú rù shān yì , yōu zhì jìng qiān wǎn 。
xìn bù zhàng lí qīng , shēng gāo yāo jiǎo jiàn 。
xiǎo yǔ zhe huáng luò , suǒ suǒ shēng xiāng hùn 。
sēng chuāng shì shì yōu , jiāo féi yě jú màn 。
chén shì jǐn gé shuǐ , xīn ān jí wèi dùn 。
yǒu yán kàn qīng xī , gǔ mù yù luó màn 。
qián gāng lián yuǎn zhàng , wàn xiàng fēn zì xiàn 。
rén shēng yǒu wù yuán , cān hé shèn fú quàn 。
yuán wài tǎng qiǎng qiú , shí yī shī qiān wàn 。
cǐ dì nǎi tiān yǔ , yī tíng wú yù jiàn 。
jì yán yán xià shí , wèi cháng bǎ diào yuàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

生平热爱山峦,喜欢的山峰远离尘嚣。
明白我踏入山林的意图,幽美的景致争相牵引。
信步拄着藜杖,轻盈地登高,腰身健硕。
小雨洒落在黄叶上,发出沙沙声,交织成一片混沌之音。
僧房窗外事物静谧,蕉树丰盈,野菊绽放婉约。
尘世闹市只隔一水之遥,心境宁静即为隐逸。
有岩石可俯瞰清溪,古树蔓藤纷纷蔓延。
前方山冈连绵至远处的嶂,万物景象纷纷献出。
人生有着缘分的束缚,众生之间的因缘甚是微妙。
若强求超越缘分之外,一失足将损失无穷。
此地宛如天赐之地,我欲在此建一座亭台。
寄语放在山下的石头,以此还愿完成钓鱼的心愿。
全诗描绘了诗人对山林的钟爱,追求幽静自然之境。他理解人生中有着缘分的束缚,谦逊地不强求超越缘分之外的事物。在这片宛如天赐之地,他欲建一座亭台,表达了他对这个地方的留恋和愿望。而最后两句寄语,表明他将心愿寄托在山下的石头上,期待能够实现钓鱼的愿望。整首诗意境高远,抒发了诗人追求宁静自然和隐逸生活的愿望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者汪熙介绍:🔈

汪熙,泾县(今属安徽)人。孝宗乾道五年(一一六九)进士。仕教授。事见清嘉庆《泾县志》卷一四。 查看更多>>

汪熙的诗:

相关诗词:

绿荫亭 (lǜ yīn tíng)

朝代:宋    作者: 王奇

创得幽亭近岭梅,绿阴名好称仙才。
四围山色檐头出,一带泉声竹里来。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

题侯仙亭 (tí hóu xiān tíng)

朝代:唐    作者: 沈亚之

新创仙亭覆石坛,雕梁峻宇入云端。
岭北啸猨高枕听,湖南山色卷帘看。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

培芳亭草创胥会 (péi fāng tíng cǎo chuàng xū huì)

朝代:宋    作者: 徐经孙

培芳草创强铺筵,画出清明三月天。
长少团栾还五世,笑谈邂逅集群贤。
或歌或弈杯无算,非竹非丝乐自然。
过则相规善相勉,须令和气蔼无边。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

会览亭三首 其二 (huì lǎn tíng sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 张嵲

野岸平林对郡城,登临领要在斯亭。
江吞荆楚流空阔,山入兴洋翠杳冥。
岁晚云烟昏近甸,沙晴鸥鹭满前汀。
杖藜竟日穷心赏,犹自覊愁未肯醒。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

题杨秀才园三亭 见山 (tí yáng xiù cái yuán sān tíng jiàn shān)

朝代:宋    作者: 王炎

窗间酒榼与诗编,窗外山光翠入帘。
山好要人能领略,直须胸次似陶潜。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

梅亭盖旧太守徐公禋所作传者谓公得庾岭梅移种於此故创斯亭余来相距未六十年曩日之梅已无复有感时追往因取野梅环植之仍赋二绝 其二 (méi tíng gài jiù tài shǒu xú gōng yīn suǒ zuò chuán zhě wèi gōng dé yǔ lǐng méi yí zhòng wū cǐ gù chuàng sī tíng yú lái xiāng jù wèi liù shí nián nǎng rì zhī méi yǐ wú fù yǒu gǎn shí zhuī wǎng yīn qǔ yě méi huán zhí zhī réng fù èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 吴芾

种梅我始效徐公,已觉幽香鼻观通。
寄语後人无剪伐,要令凋郡识春风。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

白云亭 其二 (bái yún tíng qí èr)

朝代:宋    作者: 林通

双溪会处创危亭,我爱亭成不异名。
到此更谁分别派,同归终见入东瀛。
清辉黛染环檐色,幽响琴传出涧声。
自信竹林林上美,剪裁今已属贤明。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

曾子固令咏齐州景物作二十一诗以献 北渚亭 (céng zǐ gù lìng yǒng qí zhōu jǐng wù zuò èr shí yī shī yǐ xiàn běi zhǔ tíng)

朝代:宋    作者: 孔平仲

高深极前临,苍莽接回眺。
齐州景物多,于此领其要。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

写景 颂美

得郡後二首 其二 (dé jùn hòu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 林希逸

语戆情知忤要人,此心谋国不谋身。
一麾得请天南去,出处应堪白老亲。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

东山次俞紫微止止堂韵 (dōng shān cì yú zǐ wēi zhǐ zhǐ táng yùn)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

佛法元无法,人谋尽过谋。
说空犹是着,领妙更何求。
径滑松杉古,窗虚水石幽。
琤琤鸣铁里,安处一时休。

平平仄仄平,仄平平○仄。
平平仄平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄平○○。
平平仄仄平,平平仄仄仄。
平仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄○。
平平仄仄○,○仄仄平仄。
○仄?平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。