miào xiāng sì qīng jié xuān
妙相寺清节轩 🔈
此君高节抗浮云,环寺幽亭分外清。
凌厉雪霜真有守,招邀日月自多情。
更无一点红尘到,但觉中襟爽气生。
争似南墙相对处,萧萧流水遶除鸣。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
此君高节抗拒俗世烦扰,环绕寺庙和幽静的亭子显得格外清净。
坚强如雪霜般真实地守护着自己,主动邀请着日月来共赏美景。
心中再没有丝毫沾染红尘的忧虑,只觉得内心宽广,气质舒爽。
何比与南墙相对的地方更好,凉风吹拂着流水悠然自得。
徐良弼的诗:
相关诗词:
名陈宪友清轩 (míng chén xiàn yǒu qīng xuān)
名轩何以清,惟有梅与竹。
梅清清且白,竹清清更绿。
雪蕊破清洒,霜操挺清肃。
至哉双友清,格韵真寒玉。
伊谁与之友,相对淡无欲。
清心仁智翁,妙趣於中足。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
寿昌寺碧溪轩 (shòu chāng sì bì xī xuān)
萧疏华薄隠山村,清浅浮桁带郭门。
竹倚栏杆水边寺,兴来题作碧溪轩。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
将至妙喜寺 (jiāng zhì miào xǐ sì)
清风嫋嫋越水陂,远树苍苍妙喜寺。
自有车轮与马蹄,未曾到此波心地。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
无思轩 (wú sī xuān)
妙妙无心岂有思,一轩幽瞰碧涟漪。
篆香销尽月华午,知是高僧定起时。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
憩妙因寺 (qì miào yīn sì)
萧寺寒山外,崎岖一径幽。
断云迎客入,曲水护堤流。
木石四时古,轩窗五月秋。
午烦聊小憩,拂石为支头。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
妙觉寺适轩二首 其一 (miào jué sì shì xuān èr shǒu qí yī)
古寺秋崖上,清风掩半关。
晚花明艳艳,晓溜落潺潺。
松笋穿阶瘦,苔窠蔽石斑。
翘沙怜鹭静,抱叶看蜂还。
心以空无累,身从病得闲。
仪曹独何事,终日赋囚山。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
僧元复院枕流轩 (sēng yuán fù yuàn zhěn liú xuān)
寺外寒流驶,开轩静者栖。
浅深看藻荇,出没爱凫鷖。
一悟此中趣,万缘皆可齐。
谁来惊节物,岸木长春荑。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
寄题清轩二首 其二 (jì tí qīng xuān èr shǒu qí èr)
中郎言语妙天下,曾向轩中记旧游。
一尺翠珉挥染罢,冰轮夜转屋山头。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
正觉寺清风轩 (zhèng jué sì qīng fēng xuān)
海风拍枕灯初暗,山雨打窻人正寒。
料得此轩秋更好,怒涛推月上阑干。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
同周可大莫子章同游证通寺 (tóng zhōu kě dà mò zǐ zhāng tóng yóu zhèng tōng sì)
好友频相过,闲愁一笑忘。
逶迤萧寺径,淡薄老僧房。
饱饭溪山足,空门日月长。
归来怀妙语,心地转清凉。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。