jīn jī shí
金鸡石 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 杨起莘 (yáng qǐ shēn)

千年古石号金鸡,化雨霏霏长羽仪。
不把稻粱为食啄,且将天地作笼栖。
祥云架上非孤立,入晓声中岂乱啼。
过客莫同凡鸟看,等闲飞到凤凰池。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

qiān nián gǔ shí hào jīn jī , huà yǔ fēi fēi cháng yǔ yí 。
bù bǎ dào liáng wèi shí zhuó , qiě jiāng tiān dì zuò lóng qī 。
xiáng yún jià shàng fēi gū lì , rù xiǎo shēng zhōng qǐ luàn tí 。
guò kè mò tóng fán niǎo kàn , děng xián fēi dào fèng huáng chí 。

金雞石

—— 楊起莘

千年古石號金雞,化雨霏霏長羽儀。
不把稻粱爲食啄,且將天地作籠棲。
祥雲架上非孤立,入曉聲中豈亂啼。
過客莫同凡鳥看,等閒飛到鳳凰池。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

qiān nián gǔ shí hào jīn jī , huà yǔ fēi fēi cháng yǔ yí 。
bù bǎ dào liáng wèi shí zhuó , qiě jiāng tiān dì zuò lóng qī 。
xiáng yún jià shàng fēi gū lì , rù xiǎo shēng zhōng qǐ luàn tí 。
guò kè mò tóng fán niǎo kàn , děng xián fēi dào fèng huáng chí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

千年古石像金鸡一般,仿佛化作细雨飘洒,展开长长的羽毛,犹如在表达崇高的仪式。
它不以稻粱为食,而是将天地作为它的栖息之所。
祥云像架子,不是独自悬浮在空中,晨曦中的鸣声也不会混乱地啼鸣。
过往的行人不要轻视它,不要像看待普通的鸟儿一样,而是要平静地飞到凤凰池中,象征着一种高远的气韵。

总结:

古石化作金鸡,羽毛似雨飘洒;不食稻粱,栖于天地;祥云架上,非独立悬浮;不同凡鸟,飞向凤凰池。表达了一种高远崇高的情感和意境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨起莘介绍:🔈

杨起莘(一二○一~?),字莘老,小名崇哥,通城(今属湖北)人。理宗宝佑四年(一二五六)进士,时年五十六。爲宗学谕。事见《後村先生大全集》卷六九《杨起莘宗学谕制》、《宝佑四年登科录》。 查看更多>>

杨起莘的诗:

相关诗词:

金鸡石在玉山东二首 其一 (jīn jī shí zài yù shān dōng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

相传石里两金鸡,不记胡商凿取时。
一只遭擒一飞去,至今月落不曾啼。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

桐庐金鸡石 (tóng lú jīn jī shí)

朝代:唐    作者: 无名氏

天上金鸡石,何时坠此山。
只因鸣有信,流落在人间。
(见清陶元藻《全浙诗话》卷六引《严州府志》。
)。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

金鸡石(在东流县南二十五里。相传罗隐道经其地,题云云,石遂迸裂,鷄飞鸣而去。或曰:隐题後,其石震雷劈焉。) (jīn jī shí zài dōng liú xiàn nán èr shí wǔ lǐ 。 xiāng chuán luó yǐn dào jīng qí dì , tí yún yún , shí suì bèng liè , jī fēi míng ér qù 。 huò yuē : yǐn tí hòu , qí shí zhèn léi pī yān 。 )

朝代:唐    作者: 罗隐

青山隐隐望长溪,独墩无伴只孤栖。
草堂不见娄罗汉,金鸡不向五更啼。
(同上卷一)。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

洪岩山六题 石山鸡 (hóng yán shān liù tí shí shān jī)

朝代:宋    作者: 王辅世

山鸡化为石,锦翼已成藏。
俗类休争食,吾心不为粱。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

金鸡城 (jīn jī chéng)

朝代:宋    作者: 范应铃

梦里家山竹里钟,金鸡山下快掀篷。
垂杨不隔池楼月,宿酒吹残杨柳风。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

九曲杂咏 四曲金鸡岩 (jiǔ qū zá yǒng sì qū jīn jī yán)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

水满寒潭潭着月,山藏空谷正吞烟。
金鸡初报洞中晓,咿喔一声飞上天。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

宿金鸡渡 (sù jīn jī dù)

朝代:宋    作者: 王十朋

晓起鸡未鸣,晚宿鸡鸣渡。
鸡鸣又还起,扁舟触烟雾。
不作田文奔,不效刘琨舞。
孜孜慕舜徒,去去官夔府。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

鸡笼山 (jī lóng shān)

朝代:唐    作者: 李思聪

山状鸡笼攒翠黛,水通滴沥落水崖。
谁知内隐神仙宅,金叠云房玉琢阶。
(见《舆地纪胜》卷四八《和州》。
同卷《碑目》云:「唐李思聪《鸡笼山》诗,在和州小厅东。
」清赵绍祖《安徽金石略》卷九亦着录。
)。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

缚鸡行 (fù jī xíng)

朝代:唐    作者: 杜甫

小奴缚鸡向市卖,鸡被缚急相喧争。
家中厌鸡食虫蚁,不知鸡卖还遭烹。
虫鸡与人何厚薄,吾叱奴人解其缚。
鸡虫得失无了时,注目寒江倚山阁。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

人生

鸡人峰 (jī rén fēng)

朝代:宋    作者: 韦骧

石室前头一片春,天然形象附嶙峋。
山家况味无晨夕,安用鸡人赋此身。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。