hé yuán wēi zhī chūn yóu yùn jì hóng jǐng bǎi
和元微之春游韵寄洪景伯 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李端民 (lǐ duān mín)

东阁经年别,穷愁客路难。
望尘惊岳峙,怀旧各云散。
茵醉恩逾厚,樯敧兴未残。
冯唐嗟已老,范叔敢言寒。
玉烛调魁柄,阳春在笔端。
应怜扫门役,白首滞江干。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

dōng gé jīng nián bié , qióng chóu kè lù nán 。
wàng chén jīng yuè zhì , huái jiù gè yún sàn 。
yīn zuì ēn yú hòu , qiáng qī xīng wèi cán 。
féng táng jiē yǐ lǎo , fàn shū gǎn yán hán 。
yù zhú tiáo kuí bǐng , yáng chūn zài bǐ duān 。
yìng lián sǎo mén yì , bái shǒu zhì jiāng gān 。

和元微之春遊韻寄洪景伯

—— 李端民

東閣經年別,窮愁客路難。
望塵驚岳峙,懷舊各雲散。
茵醉恩逾厚,檣敧興未殘。
馮唐嗟已老,范叔敢言寒。
玉燭調魁柄,陽春在筆端。
應憐掃門役,白首滯江干。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

dōng gé jīng nián bié , qióng chóu kè lù nán 。
wàng chén jīng yuè zhì , huái jiù gè yún sàn 。
yīn zuì ēn yú hòu , qiáng qī xīng wèi cán 。
féng táng jiē yǐ lǎo , fàn shū gǎn yán hán 。
yù zhú tiáo kuí bǐng , yáng chūn zài bǐ duān 。
yìng lián sǎo mén yì , bái shǒu zhì jiāng gān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

东阁经年分离别,穷愁客路艰难。
眺望尘埃惊天岳耸立,怀旧之情各自消散。
茵席上,酒意恩情更深厚,船帆垂落,心中豪情未尽销残。
冯唐感慨岁月已老,范叔敢言世事凄凉。
玉烛照亮才华横溢之才,阳春笔端展现生机盎然。
应该怜惜身居扫门役,白发苍苍滞留江岸。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李端民介绍:🔈

李端民,字平叔,扬州(今属江苏)人,正民兄。高宗绍兴十一年(一一四一),知黄岩县(《嘉定赤城志》卷一一)。官终将作监。事见《攻媿集》卷五二《檗庵居士文集序》。今录诗四首 查看更多>>

李端民的诗:

相关诗词:

择之所和生字韵语极警切次韵谢之兼呈伯崇 (zé zhī suǒ hé shēng zì yùn yǔ jí jǐng qiè cì yùn xiè zhī jiān chéng bǎi chóng)

朝代:宋    作者: 朱熹

不是讥诃语太轻,题诗只要警流情。
烦君属和增危惕,虎尾春冰寄此生。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

择之寄示深卿唱和乌石南湖佳句辄次元韵三首 其一 (zé zhī jì shì shēn qīng chàng hè wū shí nán hú jiā jù zhé cì yuán yùn sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 朱熹

未识南湖景,遥欣二子游。
赏心并胜日,妙语逼清秋。
賸欲携书卷,相将买钓舟。
微吟归去晚,杜若满汀洲。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

和伯氏春雨中韵 其一 (hé bǎi shì chūn yǔ zhōng yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 胡仲参

痴寒脉脉压晴莎,春渐三分景未和。
待得浓阴收拾後,花边春色已无多。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

次韵景伯宠示劝农新什 (cì yùn jǐng bǎi chǒng shì quàn nóng xīn shén)

朝代:宋    作者: 曾惇

奉诏东郊宣主恩,如云和气蔼生春。
仙舟偶共元礼载,宫舍仍依王翰邻。
忽有清诗惊老眼,惭无惠化及斯人。
半生不分微官缚,早晚故溪归钓纶。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

和徐敬伯知县别喻伯经韵 (hé xú jìng bǎi zhī xiàn bié yù bǎi jīng yùn)

朝代:宋    作者: 徐侨

深院杨花闲暇,小亭林影清微。
忙里不知客去,病中无柰春归。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

洪景伯行县以不得相见寄诗道意因和其韵 (hóng jǐng bǎi xíng xiàn yǐ bù dé xiāng jiàn jì shī dào yì yīn hé qí yùn)

朝代:宋    作者: 吴芾

准拟君行县,相随入醉乡。
何知旋旆速,空负倚楼望。
室迩嗟人远,愁多觉夜长。
後亭梅正发,谁共赏寒香。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

和姚令威春阴四绝 其二 (hé yáo lìng wēi chūn yīn sì jué qí èr)

朝代:宋    作者: 王之望

十日春阴昼景微,鸣鸠逐妇几时归。
柔桑细麦宁馨长,落絮游丝可解飞。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

寄洪舍人二绝 其二 (jì hóng shè rén èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 喻良能

仲氏昔尝司宥密,长公元已转洪钧。
紫微岂久承流地,黄合终须报主身。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

元佑五年十二月十二日同景文义伯圣途次元伯固蒙仲游七宝寺题竹上 (yuán yòu wǔ nián shí èr yuè shí èr rì tóng jǐng wén yì bǎi shèng tú cì yuán bǎi gù méng zhòng yóu qī bǎo sì tí zhú shàng)

朝代:宋    作者: 苏轼

结根岂殊衆,修柯独出林。
孤高不可恃,岁晚霜风侵。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

咏物 抒情

和范景仁谢寄西游行记 其二 (hé fàn jǐng rén xiè jì xī yóu xíng jì qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

八水三川路渺茫,翠微深处白云乡。

平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。