zì chén shī
自陈诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘三嘏 (liú sān gǔ)

虽慙涔勺赴沧溟,仰诉丹衷不为名。
寅分星辰将降祸,兑方疆宇即交兵。
春秋大义惟观衅,王者雄师但有征。
救得燕民归旧主,免于戎肤自称兄。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

suī cán cén sháo fù cāng míng , yǎng sù dān zhōng bù wèi míng 。
yín fēn xīng chén jiāng jiàng huò , duì fāng jiāng yǔ jí jiāo bīng 。
chūn qiū dà yì wéi guān xìn , wáng zhě xióng shī dàn yǒu zhēng 。
jiù dé yàn mín guī jiù zhǔ , miǎn yú róng fū zì chēng xiōng 。

自陳詩

—— 劉三嘏

雖慙涔勺赴滄溟,仰訴丹衷不爲名。
寅分星辰將降禍,兌方疆宇即交兵。
春秋大義惟觀釁,王者雄師但有征。
救得燕民歸舊主,免于戎膚自稱兄。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

suī cán cén sháo fù cāng míng , yǎng sù dān zhōng bù wèi míng 。
yín fēn xīng chén jiāng jiàng huò , duì fāng jiāng yǔ jí jiāo bīng 。
chūn qiū dà yì wéi guān xìn , wáng zhě xióng shī dàn yǒu zhēng 。
jiù dé yàn mín guī jiù zhǔ , miǎn yú róng fū zì chēng xiōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
虽然我自愧不如涔勺,愿意涉足茫茫大海,高声陈诉内心真挚的心愿,并不图名利。
寅时分,星辰将要降下灾祸,兑方的疆土即将发生战争。
春秋时代的大义只在于辨别衅起,而王者的雄师则专心于出征征战。
成功挽救燕国百姓,使他们重归旧主,免受敌人战火之苦,并自称兄弟之义。




总结:

诗人表达了自愧不如、志向高远的情怀,以及对国家和民众的忧虑和关怀。诗中写到了灾祸将至、战争不可避免的局势,强调了春秋时代的大义和王者的雄师应有的担当。最后,诗人以成功拯救燕国百姓为背景,彰显了忠诚、仁义之心。整首诗体现了古代士人的高尚品质和为国家民众着想的情怀。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘三嘏介绍:🔈

刘三嘏,河间(今属河北)人。慎行子。辽圣宗时进士,爲驸马都尉,与公主不谐。宋仁宗庆历中奔宋,遣归,遭禁锢(《儒林公议》卷下,《辽史》谓“归杀之”)。事见《辽史》卷八六《刘六符传》。 查看更多>>

刘三嘏的诗:

相关诗词:

自赋催妆诗 (zì fù cuī zhuāng shī)

朝代:唐    作者: 陈峤

彭祖尚闻年八百,陈郎犹是小孩儿。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

书故三司副使陈公诗轴後 (shū gù sān sī fù shǐ chén gōng shī zhóu hòu)

朝代:宋    作者: 任希夷

如彼泉流必有源,陈家诗律自专门。
后山得法因盐铁,不减唐朝杜审言。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

辞上归进诗 (cí shàng guī jìn shī)

朝代:宋    作者: 陈抟

草泽吾皇诏,图南抟姓陈。
三峰千载客,四海一闲人。
世态从来薄,诗情自得真。
乞全麞鹿性,何处不称臣。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

咏史诗 陈宫 (yǒng shǐ shī chén gōng)

朝代:唐    作者: 胡曾

陈国机权未可涯,如何後主恣娇奢。
不知即入宫中井,犹自听吹玉树花。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

诗一首 (shī yī shǒu)

朝代:宋    作者: 陈亚

张公吃酒李公醉,自古人言信有之。
陈亚今年新及第,满城人贺李衙推。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

句 其二二 (jù qí èr èr)

朝代:宋    作者: 陈克

诗孱无奈陈桥月。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

题陈景说诗稿後 其二 (tí chén jǐng shuō shī gǎo hòu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈鉴之

月明孤屿云,一鹤唳清夜。
和之以君诗,竹牖寒灯下。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

向开叔借陈公诗卷以诗奉寄且易乙藁 其二 (xiàng kāi shū jiè chén gōng shī juàn yǐ shī fèng jì qiě yì yǐ gǎo qí èr)

朝代:宋    作者: 周紫芝

平生不识陈惊坐,传得新诗喜失牀。
闻道明珠犹满眼,烦君为我一倾囊。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 陈范

倘来轩冕心无必,见在诗书足自娱。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

寄真州诗社诸友 (jì zhēn zhōu shī shè zhū yǒu)

朝代:宋    作者: 陈造

畴昔离亭酒一锺,酒盃不比别愁浓。
羡君联璧方保社,付我耦耕亲老农。
握手陈雷便胶漆,几时韩孟果云龙。
自今笔砚还高合,可是诗情病後慵。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平平仄平平。

动物