昼[zhòu] 寒[hán] 亭[tíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 韩元吉 [hán yuán jí]
月[yuè] 里[lǐ] 琼[qióng] 宫[gōng] 不[bù] 禁[jīn] 寒[hán] ,
谁[shuí] 令[lìng] 白[bái] 昼[zhòu] 堕[duò] 人[rén] 间[jiān] 。
阴[yīn] 风[fēng] 淅[xī] 淅[xī] 来[lái] 深[shēn] 谷[gǔ] ,
晴[qíng] 雪[xuě] 霏[fēi] 霏[fēi] 溅[jiàn] 两[liǎng] 山[shān] 。
静[jìng] 爱[ài] 飞[fēi] 流[liú] 聊[liáo] 洗[xǐ] 耳[ěr] ,
坐[zuò] 看[kàn] 绝[jué] 磴[dèng] 可[kě] 怡[yí] 顔[yán] 。
红[hóng] 尘[chén] 热[rè] 客[kè] 那[nà] 知[zhī] 此[cǐ] ,
赤[chì] 脚[jiǎo] 青[qīng] 松[sōng] 意[yì] 自[zì] 闲[xián] 。