栀[zhī] 子[zǐ] 花[huā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 董嗣杲 [dǒng sì gǎo]
玉[yù] 瓣[bàn] 凉[liáng] 丛[cóng] 拥[yōng] 翠[cuì] 烟[yān] ,
南[nán] 薰[xūn] 池[chí] 阁[gé] 灿[càn] 云[yún] 仙[xiān] 。
芳[fāng] 林[lín] 园[yuán] 里[lǐ] 谁[shuí] 曾[céng] 赏[shǎng] ,
薝[zhān] 卜[bǔ] 坊[fāng] 中[zhōng] 自[zì] 可[kě] 禅[chán] 。
明[míng] 艳[yàn] 倚[yǐ] 娇[jiāo] 攒[zǎn] 六[liù] 出[chū] ,
浄[jìng] 香[xiāng] 乘[chéng] 烈[liè] 袅[niǎo] 孤[gū] 妍[yán] 。
风[fēng] 霜[shuāng] 成[chéng] 实[shí] 秋[qiū] 原[yuán] 晚[wǎn] ,
付[fù] 与[yǔ] 华[huá] 灯[dēng] 作[zuò] 样[yàng] 传[chuán] 。