赠[zèng] 僧[sēng]
朝代:唐
[táng]
作者: 卢延让 [lú yán ràng]
浮[fú] 世[shì] 浮[fú] 华[huá] 一[yī] 断[duàn] 空[kōng] ,
偶[ǒu] 抛[pāo] 烦[fán] 恼[nǎo] 到[dào] 莲[lián] 宫[gōng] 。
高[gāo] 僧[sēng] 解[jiě] 语[yǔ] 牙[yá] 无[wú] 水[shuǐ] ,
老[lǎo] 鹤[hè] 能[néng] 飞[fēi] 骨[gǔ] 有[yǒu] 风[fēng] 。
野[yě] 色[sè] 吟[yín] 余[yú] 生[shēng] 竹[zhú] 外[wài] ,
山[shān] 阴[yīn] 坐[zuò] 久[jiǔ] 入[rù] 池[chí] 中[zhōng] 。
禅[chán] 师[shī] 莫[mò] 问[wèn] 求[qiú] 名[míng] 苦[kǔ] ,
滋[zī] 味[wèi] 过[guò] 於[wū] 食[shí] 蓼[liǎo] 虫[chóng] 。