赠[zèng] 僧[sēng] 辨[biàn] 端[duān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王之道 [wáng zhī dào]
南[nán] 僧[sēng] 如[rú] 竹[zhú] 苇[wěi] ,
在[zài] 处[chù] 即[jí] 成[chéng] 林[lín] 。
虽[suī] 去[qù] 常[cháng] 人[rén] 发[fā] ,
不[bù] 异[yì] 常[cháng] 人[rén] 心[xīn] 。
邈[miǎo] 哉[zāi] 端[duān] 上[shàng] 人[rén] ,
所[suǒ] 得[de] 趣[qù] 向[xiàng] 深[shēn] 。
云[yún] 泉[quán] 香[xiāng] 火[huǒ] 里[lǐ] ,
日[rì] 夕[xī] 长[cháng] 苦[kǔ] 吟[yín] 。
为[wèi] 我[wǒ] 有[yǒu] 时[shí] 名[míng] ,
踏[tà] 雪[xuě] 来[lái] 相[xiāng] 寻[xún] 。
相[xiāng] 寻[xún] 缘[yuán] 底[dǐ] 事[shì] ,
论[lùn] 诗[shī] 复[fù] 鸣[míng] 琴[qín] 。
我[wǒ] 是[shì] 折[zhé] 腰[yāo] 吏[lì] ,
衣[yī] 带[dài] 尘[chén] 土[tǔ] 侵[qīn] 。
何[hé] 以[yǐ] 谢[xiè] 吾[wú] 师[shī] ,
恨[hèn] 无[wú] 虞[yú] 师[shī] 金[jīn] 。