再[zài] 用[yòng] 韵[yùn] 奉[fèng] 酬[chóu]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
褰[qiān] 帷[wéi] 暂[zàn] 驻[zhù] 小[xiǎo] 山[shān] 邦[bāng] ,
正[zhèng] 值[zhí] 芳[fāng] 春[chūn] 百[bǎi] 卉[huì] 香[xiāng] 。
洞[dòng] 彻[chè] 胸[xiōng] 襟[jīn] 欺[qī] 雪[xuě] 月[yuè] ,
英[yīng] 豪[háo] 名[míng] 誉[yù] 冷[lěng] 风[fēng] 霜[shuāng] 。
评[píng] 分[fēn] 曲[qū] 直[zhí] 奸[jiān] 人[rén] 畏[wèi] ,
诗[shī] 费[fèi] 赓[gēng] 酬[chóu] 竟[jìng] 日[rì] 忙[máng] 。
寒[hán] 士[shì] 无[wú] 声[shēng] 增[zēng] 重[chóng] 处[chù] ,
珠[zhū] 玑[jī] 璀[cuǐ] 璨[càn] 赐[cì] 平[píng] 章[zhāng] 。