云[yún] 门[mén] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 蔡冠卿 [cài guān qīng]
忆[yì] 昔[xī] 云[yún] 门[mén] 月[yuè] 正[zhèng] 明[míng] ,
烦[fán] 襟[jīn] 消[xiāo] 尽[jìn] 觉[jué] 神[shén] 清[qīng] 。
林[lín] 泉[quán] 自[zì] 濯[zhuó] 尘[chén] 埃[āi] 事[shì] ,
松[sōng] 桧[guì] 静[jìng] 含[hán] 风[fēng] 雨[yǔ] 声[shēng] 。
山[shān] 鬼[guǐ] 听[tīng] 经[jīng] 藏[cáng] 户[hù] 牖[yǒu] ,
野[yě] 猿[yuán] 偷[tōu] 果[guǒ] 堕[duò] 檐[yán] 楹[yíng] 。
几[jǐ] 年[nián] 京[jīng] 洛[luò] 缁[zī] 尘[chén] 满[mǎn] ,
何[hé] 日[rì] 临[lín] 流[liú] 一[yī] 濯[zhuó] 缨[yīng] 。