缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 四[sì] 八[bā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
恤[xù] 刑[xíng] 徧[biàn] 空[kōng] 於[wū] 囹[líng] 圄[yǔ] ,
八[bā] 风[fēng] 调[tiáo] 顺[shùn] 兴[xīng] 时[shí] 雨[yǔ] 。
我[wǒ] 且[qiě] 慙[cán] 无[wú] 及[jí] 物[wù] 功[gōng] ,
哀[āi] 哉[zāi] 狱[yù] 讼[sòng] 经[jīng] 炎[yán] 暑[shǔ] 。
清[qīng] 凉[liáng] 坐[zuò] 起[qǐ] 受[shòu] 官[guān] 荣[róng] ,
几[jǐ] 许[xǔ] 能[néng] 仁[rén] 善[shàn] 规[guī] 矩[jǔ] 。
倏[shū] 忽[hū] 从[cóng] 天[tiān] 降[jiàng] 下[xià] 来[lái] ,
霶[pāng] 沱[tuó] 敢[gǎn] 望[wàng] 如[rú] 斯[sī] 睹[dǔ] 。
预[yù] 丰[fēng] 苗[miáo] 稼[jià] 瑞[ruì] 三[sān] 秋[qiū] ,
有[yǒu] 感[gǎn] 必[bì] 通[tōng] 消[xiāo] 灾[zāi] 苦[kǔ] 。