缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 二[èr] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
月[yuè] 琴[qín] 三[sān] 柱[zhù] 四[sì] 条[tiáo] 水[shuǐ] ,
圆[yuán] 魄[pò] 移[yí] 来[lái] 混[hùn] 俗[sú] 耳[ěr] 。
自[zì] 古[gǔ] 从[cóng] 今[jīn] 清[qīng] 且[qiě] 奇[qí] ,
五[wǔ] 音[yīn] 一[yī] 弄[nòng] 惊[jīng] 神[shén] 鬼[guǐ] 。
勾[gōu] 挑[tiāo] 指[zhǐ] 下[xià] 何[hé] 纤[xiān] 细[xì] ,
傍[bàng] 观[guān] 侧[cè] 听[tīng] 心[xīn] 先[xiān] 醉[zuì] 。
胡[hú] 茄[qié] 十[shí] 八[bā] 笑[xiào] 思[sī] 归[guī] ,
悲[bēi] 风[fēng] 切[qiè] 切[qiè] 摇[yáo] 朱[zhū] 翠[cuì] 。
凤[fèng] 游[yóu] 云[yún] 里[lǐ] 情[qíng] 荡[dàng] 扬[yáng] ,
不[bù] 无[wú] 萧[xiāo] 洒[sǎ] 真[zhēn] 高[gāo] 尚[shàng] 。
寒[hán] 暄[xuān] 聚[jù] 散[sàn] 得[dé] 馨[xīn] 香[xiāng] ,
奚[xī] 为[wèi] 丝[sī] 竹[zhú] 兼[jiān] 歌[gē] 唱[chàng] 。
慢[màn] 鏁[suǒ] 朱[zhū] 弦[xián] 急[jí] 如[rú] 雨[yǔ] ,
疑[yí] 似[sì] 春[chūn] 鶑[yīng] 相[xiāng] 共[gòng] 语[yǔ] 。
莫[mò] 惮[dàn] 辞[cí] 劳[láo] 用[yòng] 意[yì] 弹[tán] ,
堪[kān] 对[duì] 鸾[luán] 吟[yín] 与[yǔ] 凤[fèng] 舞[wǔ] 。