游[yóu] 广[guǎng] 福[fú] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 胡志康 [hú zhì kāng]
兰[lán] 若[ruò] 幽[yōu] 深[shēn] 与[yǔ] 世[shì] 违[wéi] ,
酒[jiǔ] 阑[lán] 重[chóng] 觅[mì] 未[wèi] 斜[xié] 晖[huī] 。
篮[lán] 舆[yú] 绕[rào] 入[rù] 花[huā] 边[biān] 路[lù] ,
布[bù] 衲[nà] 趋[qū] 迎[yíng] 竹[zhú] 下[xià] 扉[fēi] 。
清[qīng] 籁[lài] 敲[qiāo] 风[fēng] 和[hé] 梵[fàn] 奏[zòu] ,
独[dú] 槐[huái] 笼[lóng] 榻[tà] 涨[zhǎng] 烟[yān] 霏[fēi] 。
吟[yín] 栏[lán] 倚[yǐ] 遍[biàn] 诗[shī] 成[chéng] 处[chù] ,
不[bù] 觉[jué] 金[jīn] 莲[lián] 映[yìng] 月[yuè] 辉[huī] 。