用[yòng] 韵[yùn] 题[tí] 诸[zhū] 葛[gě] 武[wǔ] 侯[hóu] 祠[cí] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程洵 [chéng xún]
独[dú] 明[míng] 大[dà] 义[yì] 晓[xiǎo] 多[duō] 方[fāng] ,
烱[jiǒng] 烱[jiǒng] 精[jīng] 忠[zhōng] 贯[guàn] 日[rì] 光[guāng] 。
开[kāi] 拓[tuò] 荆[jīng] 榛[zhēn] 资[zī] 蜀[shǔ] 汉[hàn] ,
驱[qū] 除[chú] 鬼[guǐ] 蜮[yù] 老[lǎo] 关[guān] 张[zhāng] 。
司[sī] 徒[tú] 岂[qǐ] 足[zú] 知[zhī] 邪[xié] 正[zhèng] ,
著[zhù] 作[zuò] 宁[níng] 能[néng] 识[shí] 短[duǎn] 长[cháng] 。
公[gōng] 论[lùn] 到[dào] 头[tóu] 须[xū] 後[hòu] 世[shì] ,
至[zhì] 今[jīn] 尸[shī] 祝[zhù] 未[wèi] 能[néng] 忘[wàng] 。