夜[yè] 坐[zuò] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
门[mén] 外[wài] 霜[shuāng] 风[fēng] 猎[liè] 猎[liè] 声[shēng] ,
拥[yōng] 炉[lú] 坐[zuò] 对[duì] 一[yī] 灯[dēng] 明[míng] 。
闲[xián] 思[sī] 浮[fú] 世[shì] 古[gǔ] 今[jīn] 事[shì] ,
倦[juàn] 听[tīng] 荒[huāng] 城[chéng] 长[cháng] 短[duǎn] 更[gèng] 。
满[mǎn] 榻[tà] 诗[shī] 书[shū] 终[zhōng] 有[yǒu] 味[wèi] ,
半[bàn] 生[shēng] 名[míng] 利[lì] 竟[jìng] 无[wú] 成[chéng] 。
从[cóng] 人[rén] 笑[xiào] 我[wǒ] 衣[yī] 冠[guān] 别[bié] ,
虽[suī] 不[bù] 趋[qū] 时[shí] 却[què] 自[zì] 清[qīng] 。