夜[yè] 坐[zuò] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
相[xiāng] 伴[bàn] 青[qīng] 灯[dēng] 坐[zuò] 矮[ǎi] 窗[chuāng] ,
老[lǎo] 来[lái] 计[jì] 拙[zhuō] 负[fù] 年[nián] 光[guāng] 。
画[huà] 灰[huī] 有[yǒu] 句[jù] 羞[xiū] 才[cái] 短[duǎn] ,
就[jiù] 枕[zhěn] 无[wú] 眠[mián] 畏[wèi] 夜[yè] 长[cháng] 。
世[shì] 路[lù] 难[nán] 跻[jī] 缘[yuán] 峻[jùn] 嶮[xiǎn] ,
人[rén] 情[qíng] 易[yì] 见[jiàn] 为[wèi] 炎[yán] 凉[liáng] 。
知[zhī] 心[xīn] 却[què] 藉[jiè] 风[fēng] 和[hé] 月[yuè] ,
时[shí] 度[dù] 梅[méi] 花[huā] 一[yī] 线[xiàn] 香[xiāng] 。