扬[yáng] 州[zhōu] 慢[màn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 李莱老 [lǐ lái lǎo]
玉[yù] 倚[yǐ] 风[fēng] 轻[qīng] ,
粉[fěn] 凝[níng] 冰[bīng] 薄[báo] ,
土[tǔ] 花[huā] 祠[cí] 冷[lěng] 无[wú] 人[rén] 。
听[tīng] 吹[chuī] 箫[xiāo] 月[yuè] 底[dǐ] ,
传[chuán] 暮[mù] 草[cǎo] 金[jīn] 城[chéng] 。
笑[xiào] 红[hóng] 紫[zǐ] 、纷[fēn] 纷[fēn] 成[chéng] 雨[yǔ] ,
溯[sù] 空[kōng] 如[rú] 蝶[dié] ,
恐[kǒng] 堕[duò] 珠[zhū] 尘[chén] 。
叹[tàn] 而[ér] 今[jīn] 、杜[dù] 郎[láng] 还[hái] 见[jiàn] ,
应[yìng] 赋[fù] 悲[bēi] 春[chūn] 。
佩[pèi] 环[huán] 何[hé] 许[xǔ] ,
纵[zòng] 无[wú] 情[qíng] 、莺[yīng] 燕[yàn] 犹[yóu] 惊[jīng] 。
怅[chàng] 朱[zhū] 槛[kǎn] 香[xiāng] 消[xiāo] ,
绿[lǜ] 屏[píng] 梦[mèng] 渺[miǎo] ,
肠[cháng] 断[duàn] 瑶[yáo] 琼[qióng] 。