阳[yáng] 春[chūn] 歌[gē]
朝代:唐
[táng]
作者: 吴象之 [wú xiàng zhī]
帘[lián] 低[dī] 晓[xiǎo] 露[lù] 湿[shī] ,
帘[lián] 卷[juàn] 莺[yīng] 声[shēng] 急[jí] 。
欲[yù] 起[qǐ] 把[bǎ] 箜[kōng] 篌[hóu] ,
如[rú] 凝[níng] 彩[cǎi] 弦[xián] 涩[sè] 。
孤[gū] 眠[mián] 愁[chóu] 不[bù] 转[zhuǎn] ,
点[diǎn] 泪[lèi] 声[shēng] 相[xiāng] 及[jí] 。
净[jìng] 扫[sǎo] 阶[jiē] 上[shàng] 花[huā] ,
风[fēng] 来[lái] 更[gèng] 吹[chuī] 入[rù] 。