逍[xiāo] 遥[yáo] 咏[yǒng] 其[qí] 一[yī] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
世[shì] 界[jiè] 诸[zhū] 方[fāng] 圣[shèng] ,
如[rú] 同[tóng] 在[zài] 眼[yǎn] 前[qián] 。
其[qí] 於[wū] 通[tōng] 要[yào] 妙[miào] ,
便[biàn] 见[jiàn] 理[lǐ] 深[shēn] 玄[xuán] 。
法[fǎ] 教[jiào] 穷[qióng] 难[nán] 尽[jìn] ,
周[zhōu] 知[zhī] 本[běn] 自[zì] 然[rán] 。
信[xìn] 诚[chéng] 含[hán] 万[wàn] 象[xiàng] ,
秘[mì] 隠[yǐn] 口[kǒu] 亲[qīn] 宣[xuān] 。