咸[xián] 阳[yáng] 怀[huái] 古[gǔ]
朝代:唐
[táng]
作者: 韦庄 [wéi zhuāng]
城[chéng] 边[biān] 人[rén] 倚[yǐ] 夕[xī] 阳[yáng] 楼[lóu] ,
城[chéng] 上[shàng] 云[yún] 凝[níng] 万[wàn] 古[gǔ] 愁[chóu] 。
山[shān] 色[sè] 不[bù] 知[zhī] 秦[qín] 苑[yuàn] 废[fèi] ,
水[shuǐ] 声[shēng] 空[kōng] 傍[bàng] 汉[hàn] 宫[gōng] 流[liú] 。
李[lǐ] 斯[sī] 不[bù] 向[xiàng] 仓[cāng] 中[zhōng] 悟[wù] ,
徐[xú] 福[fú] 应[yìng] 无[wú] 物[wù] 外[wài] 游[yóu] 。
莫[mò] 怪[guài] 楚[chǔ] 吟[yín] 偏[piān] 断[duàn] 骨[gǔ] ,
野[yě] 烟[yān] 踪[zōng] 迹[jì] 似[sì] 东[dōng] 周[zhōu] 。