夏[xià] 云[yún] 峰[fēng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 赵长卿 [zhào cháng qīng]
露[lù] 华[huá] 清[qīng] 。
天[tiān] 气[qì] 爽[shuǎng] 、新[xīn] 秋[qiū] 已[yǐ] 觉[jué] 凉[liáng] 生[shēng] 。
朱[zhū] 户[hù] 小[xiǎo] 窗[chuāng] ,
坐[zuò] 来[lái] 低[dī] 按[àn] 秦[qín] 筝[zhēng] 。
几[jǐ] 多[duō] 妖[yāo] 艳[yàn] ,
都[dōu] 总[zǒng] 是[shì] 、白[bái] 雪[xuě] 馀[yú] 声[shēng] 。
那[nà] 更[gèng] 、玉[yù] 肌[jī] 肤[fū] 韵[yùn] 胜[shèng] ,
体[tǐ] 段[duàn] 轻[qīng] 盈[yíng] 。
照[zhào] 人[rén] 双[shuāng] 眼[yǎn] 偏[piān] 明[míng] ,
况[kuàng] 周[zhōu] 郎[láng] 、自[zì] 来[lái] 多[duō] 病[bìng] 多[duō] 情[qíng] 。
把[bǎ] 酒[jiǔ] 为[wèi] 伊[yī] ,
再[zài] 三[sān] 著[zhù] 意[yì] 须[xū] 听[tīng] 。