昔[xī] 帅[shuài] 环[huán] 庆[qìng] 为[wèi] 部[bù] 将[jiàng] 所[suǒ] 讼[sòng] 冯[féng] 君[jūn] 学[xué] 士[shì] 被[bèi] 制[zhì] 鞠[jū] 狱[yù] 而[ér] 获[huò] 平[píng] 反[fǎn] 今[jīn] 相[xiāng] 遇[yù] 於[wū] 洛[luò]
朝代:宋
[sòng]
作者: 范纯仁 [fàn chún rén]
忠[zhōng] 臣[chén] 守[shǒu] 正[zhèng] 不[bù] 谋[móu] 身[shēn] ,
处[chù] 己[jǐ] 虽[suī] 危[wēi] 道[dào] 益[yì] 尊[zūn] 。
直[zhí] 为[wèi] 冕[miǎn] 旒[liú] 宣[xuān] 圣[shèng] 训[xùn] ,
岂[qǐ] 唯[wéi] 囹[líng] 圄[yǔ] 被[bèi] 宽[kuān] 恩[ēn] 。
阴[yīn] 功[gōng] 自[zì] 可[kě] 资[zī] 耆[qí] 寿[shòu] ,
余[yú] 庆[qìng] 犹[yóu] 当[dāng] 见[jiàn] 子[zǐ] 孙[sūn] 。
徒[tú] 有[yǒu] 爱[ài] 贤[xián] 无[wú] 所[suǒ] 达[dá] ,
行[xíng] 将[jiāng] 归[guī] 老[lǎo] 愧[kuì] 难[nán] 论[lùn] 。