闻[wén] 蛩[qióng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释怀古 [shì huái gǔ]
幽[yōu] 虫[chóng] 侵[qīn] 暮[mù] 急[jí] ,
断[duàn] 续[xù] 苦[kǔ] 相[xiāng] 亲[qīn] 。
夜[yè] 魄[pò] 沈[shěn] 荒[huāng] 垒[lěi] ,
寒[hán] 声[shēng] 出[chū] 壤[rǎng] 邻[lín] 。
霜[shuāng] 清[qīng] 空[kōng] 思[sī] 切[qiè] ,
秋[qiū] 永[yǒng] 几[jǐ] 愁[chóu] 新[xīn] 。
徒[tú] 感[gǎn] 流[liú] 年[nián] 鬓[bìn] ,
茎[jīng] 茎[jīng] 暗[àn] 结[jié] 银[yín] 。