王[wáng] 公[gōng] 吟[yín]
朝代:宋
[sòng]
作者: 邵雍 [shào yōng]
王[wáng] 公[gōng] 大[dà] 人[rén] ,
天[tiān] 下[xià] 具[jù] 瞻[zhān] 。
轻[qīng] 流[liú] 薄[báo] 习[xí] ,
重[chóng] 损[sǔn] 威[wēi] 严[yán] 。
此[cǐ] 尚[shàng] 未[wèi] 了[liǎo] ,
彼[bǐ] 安[ān] 能[néng] 兼[jiān] 。
非[fēi] 唯[wéi] 失[shī] 道[dào] ,
又[yòu] 复[fù] 起[qǐ] 贪[tān] 。
顶[dǐng] 戴[dài] 儒[rú] 冠[guān] 冠[guān] ,
心[xīn] 存[cún] 象[xiàng] 教[jiào] 。
本[běn] 图[tú] 心[xīn] 宁[níng] ,
复[fù] 使[shǐ] 心[xīn] 闹[nào] 。
譬[pì] 如[rú] 生[shēng] 子[zǐ] ,
当[dāng] 求[qiú] 克[kè] 肖[xiào] 。
不[bù] 教[jiào] 义[yì] 方[fāng] ,
教[jiào] 之[zhī] 窃[qiè] 盗[dào] 。