铜[tóng] 山[shān] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 郭祥正 [guō xiáng zhèng]
田[tián] 塍[chéng] 行[xíng] 尽[jìn] 苍[cāng] 山[shān] 转[zhuǎn] ,
溪[xī] 水[shuǐ] 滔[tāo] 滔[tāo] 晴[qíng] 曝[pù] 练[liàn] 。
马[mǎ] 蹄[tí] 怯[qiè] 石[shí] 鞭[biān] 不[bù] 行[xíng] ,
十[shí] 步[bù] 九[jiǔ] 蹶[juě] 令[lìng] 人[rén] 倦[juàn] 。
黄[huáng] 昏[hūn] 到[dào] 寺[sì] 亟[jí] 就[jiù] 榻[tà] ,
山[shān] 僧[sēng] 苦[kǔ] 来[lái] 邀[yāo] 我[wǒ] 饭[fàn] 。
香[xiāng] 粳[jīng] 新[xīn] 炊[chuī] 野[yě] 菜[cài] 肥[féi] ,
一[yī] 饱[bǎo] 令[lìng] 人[rén] 百[bǎi] 忧[yōu] 散[sàn] 。
篆[zhuàn] 香[xiāng] 欲[yù] 尽[jìn] 象[xiàng] 灯[dēng] 暗[àn] ,
林[lín] 声[shēng] 敲[qiāo] 敲[qiāo] 苦[kǔ] 霜[shuāng] 霰[xiàn] 。
暂[zàn] 来[lái] 福[fú] 地[dì] 能[néng] 清[qīng] 虚[xū] ,
何[hé] 用[yòng] 致[zhì] 身[shēn] 居[jū] 诤[zhèng] 谏[jiàn] 。